Thẩm Úc cảm thấy eo của mình bắt đầu hơi đau đau.
Thương Quân Lẫm luôn để ý tới biểu cảm trên mặt y nên nhận thấy biểu cảm y đã biến hóa trong nháy mắt: "A Úc vừa nghĩ gì vậy?"
Nghĩ xem đêm nay làm thế nào để lừa cho qua chuyện.
Thẩm Úc thầm trả lời ở trong lòng.
Y gắp một đũa rau mà Thương Quân Lẫm không thích rồi đặt vào chén của hắn: "Không nghĩ gì cả, chỉ là cảm thấy bệ hạ nên hạ hỏa."
Vẻ mặt của Thẩm Úc thay đổi vào lúc nào Thương Quân Lẫm cũng biết rõ nên đương nhiên hắn cũng biết là vì cái gì mà y thay đổi biểu cảm, nhưng miếng thịt đã dâng tới bên miệng rồi, nào có lý do để dễ dàng buông tha.
Cứ vờ như không biết.
Thương Quân Lẫm không hề thay đổi biểu cảm mà ăn đống rau trong chén.
Sau cú rẽ này, Thẩm Úc không còn hứng thú để tiếp tục thưởng thức ca múa, thi thoảng y rất thích trêu ghẹo Thương Quân Lẫm nhưng cái gì nhiều quá cũng không tốt, y hiểu đạo lý đủ rồi thì nên dừng lại.
Đương nhiên có một nguyên nhân quan trọng hơn đó là nếu y tiếp tục trêu chọc, đêm nay thứ phải "chịu tội" chắc chắn sẽ không chỉ dừng ở eo.
Thương Quân Lẫm không có hứng thú với chuyện ca múa, so với thân hình vũ nữ nhảy múa ở trung tâm đại điện, hắn càng thích nhìn Thẩm Úc hơn, dù Thẩm Úc không làm gì cả thì y vẫn tỏa sáng nhất trong mắt hắn.
Không có hứng thú xem ca múa nữa, sự chú ý của Thẩm Úc lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-benh-tat-khong-lam-the-than/2396781/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.