Nhiễm Linh: [Thính Thính đợi chút, để chị thay đồ đã]
Ngu Thính: [Được]
Quả thật bộ đồ nàng đang mặc không thích hợp để xuống gặp dì Tống, nhưng bây giờ không gì quan trọng hơn việc nàng ăn một bữa no.
Khoảng năm phút sau, Nhiễm Linh nhắn lại: [Xong rồi]
Nhận được phản hồi của nàng, Ngu Thính lập tức gọi video.
Lúc này, Nhiễm Linh đang ngồi bên mép giường, mặc bộ đồ ngủ dài tay bằng cotton, Ngu Thính nghe được tiếng mưa rơi tí tách, lúc này mới biết ở Vân Thành trời đang mưa.
Nhìn vào màn hình, Nhiễm Linh phát hiện tóc mái của mình hơi rối, nàng đưa tay chỉnh lại. Ngu Thính ngồi ở ghế sau của xe, ánh sáng yếu, chỉ có ánh đèn đường thỉnh thoảng chiếu vào, vừa đủ để thấy được gương mặt sắc nét và đường nét thanh tú của cô. Cô mặc một bộ đồ đen, khiến gương mặt dưới ánh sáng mờ ảo trông càng mềm mại hơn.
Nhiễm Linh mím môi, nhìn chằm chằm vào cô qua màn hình, đôi mắt ngập tràn niềm vui.
Hiện tại, Nhiễm Linh để mặt mộc, chỉ thoa một chút son, so với vẻ mặt đỏ ửng trong ảnh thì lúc này trông nàng có phần nhợt nhạt hơn, nhưng biểu cảm này khiến nàng trông dịu dàng và thuần khiết hơn, rất ngoan ngoãn. Hoàn toàn trái ngược với bức ảnh "trên giường" đầy quyến rũ mà nàng vừa gửi Ngu Thính.
Lại trở về dáng vẻ người phụ nữ thanh lịch, dịu dàng mà Ngu Thính quen thuộc.
Bình thường vốn là người dễ xấu hổ, vậy mà nàng dám chụp bức ảnh đó, lại còn dám gửi cho Ngu Thính xem… Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-cam-do-nghe/1348785/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.