Ngu Thính thoát ra khỏi ảnh, gõ một tin nhắn hỏi: [Phía sau mông là gì vậy?]
Nhiễm Linh: " ! "
Có vẻ như lúc này nàng mới nhận ra mình đã để lộ thứ gì đó đầy xấu hổ. Ngu Thính không đợi được nàng trả lời, vừa định nhấn vào ảnh xem lại cho kỹ hơn thì nàng đã vội vàng thu hồi bức ảnh.
Bức ảnh không còn nữa, dáng vẻ đáng yêu của Nhiễm Linh vừa rồi bỗng chốc như ảo giác tan biến. Nhưng hình ảnh đó vẫn còn rõ nét trong tâm trí, h.am m.uốn đã được khơi dậy, cô muốn ngắm nhìn kỹ hơn. Cảm giác bị trêu chọc nửa chừng, Ngu Thính bỗng thấy lòng đầy kích động, gõ tin nhắn: [Gửi lại đi]
Nhiễm Linh không trả lời.
Ngu Thính lại nhắn: [Cho tôi xem cái đuôi]
Nhiễm Linh vẫn im lặng.
Có vẻ như nàng không định đáp lại cô.
"Này, cậu làm gì thế? Còn chơi không vậy?" Đến lượt của cô, Hoắc Tô Dư vỗ nhẹ cô một cái, liếc nhìn vào điện thoại, "Nhắn tin với ai thế? Đến lượt cậu rồi."
Ngu Thính tắt màn hình, cầm lấy xúc xắc lắc, nhưng rõ ràng là đầu óc không tập trung.
"Cậu nhắn với ai thế?" Hoắc Tô Dư trêu chọc với ý tứ sâu xa.
Ngu Thính không trả lời.
Cô chơi trò chơi không quá nghiêm túc, nhưng nhờ thành thạo nên vẫn thắng. Lại cúi xuống nhìn điện thoại, khung chat vẫn im lìm, Nhiễm Linh không gửi thêm tin nhắn nào.
Nàng đang làm gì?
Có phải cố tình không?
Ngu Thính: [Chị Linh đang làm gì vậy?]
Nhiễm Linh vẫn không trả lời, trò chơi trở nên vô vị, qua vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-cam-do-nghe/1348786/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.