🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc đầu, Triệu Đại Cương còn hơi không quen với chuyện ngày nào hai người cũng phát cẩu lương, vợ chồng thời của anh ấy ở chung đâu có giống vợ chồng nhà Tống Cẩn. Cho dù tình cảm vợ chồng có tốt đến đâu, sống với nhau ngần ấy năm cũng đã sớm trở thành tình thân, không giống như họ, mỗi ngày trước khi đi làm còn phải hôn nhau.

Lần đầu tiên nhìn thấy, ông ấy còn giật mình, chuyện này... chuyện này quả thật không ra thể thống gì.

Sau đó, trước khi ông ấy ra ngoài, Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo cũng ôm hôn ông ấy và còn nói với Triệu Đại Cương: “Ông nội, đây là quy định của nhà chúng ta. Con dặn khi đi làm ở ngoài, ông phải chú ý giữ gìn sức khỏe, vì người nhà sẽ lo lắng đó.”

Sau đó, Triệu Đại Cương cũng vui vẻ tham gia vào nghi lễ hôn nhau mỗi ngày trước khi ra ngoài. Đương nhiên, mỗi ngày ông ấy chỉ hôn Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo, dặn bọn trẻ ở trường phải học hành chăm chỉ nhưng cũng đừng quên ăn uống đầy đủ, và giữ gìn sức khỏe.

...

Tháng 4 năm 1983, mẹ Kiều gọi điện để báo tin vui anh ba Kiều lại có thêm một đứa con trai. Bây giờ anh ấy đã có ba đứa con trai, là người có nhiều con trai nhất nhà họ Kiều, anh cả Kiều và Kiều Nhị ca chỉ có hai đứa con trai và một đứa con gái.

Anh ba Kiều rất vui mừng nhưng nhìn hai đứa cháu gái càng lớn càng xinh xắn, anh ấy lại hơi ghen tị với anh cả và anh hai. Vì bây giờ đã thực hiện kế hoạch hóa gia đình, ba vẫn là đại đội trưởng của thôn, đương nhiên anh ấy không thể trốn sinh con giống như người khác mà sau này anh ấy cũng chỉ có ba đứa con trai này thôi.

Khi anh ba Kiều nói thế còn bị mẹ Kiều mắng, nói anh ấy được voi đòi tiên. Người khác còn ghen tị vì anh ấy có ba đứa con trai đáng yêu như vậy, mà anh ấy lại ở đây nói đùa.

Nếu không mang thai thì Kiều Trân Trân đã định về Đại đội Hồng Kỳ ở một thời gian rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Trân Trân cảm thấy đứa con trong bụng mình chắc chắn là con gái, vì nó rất ngoan, chỉ nôn ói vài ngày mới mang thai, nhưng sau đó cũng không có phản ứng gì đặc biệt, ăn ngon ngủ khỏe, sắc mặt hồng hào, cơ thể khỏe mạnh.

Nhưng chị Triệu nói bụng Kiều Trân Trân nhọn hoắt như con trai, hơn nữa mang thai không có phản ứng cũng không chắc là con gái, như lúc chị ấy mang thai phản ứng rất lớn mà lại sinh con gái, còn hỏi lúc Kiều Trân Trân sinh Đại Bảo và Tiểu Bảo có phản ứng gì.

Lúc sinh Đại Bảo và Tiểu Bảo, Kiều Trân Trân còn chưa đến, sao cô nhớ được nhiều chuyện này.

Nhưng dù là trai hay gái thì đều là bảo bối của cô.

Tống Cẩn cũng không nghĩ gì đặc biệt về chuyện này, miễn con của Kiều Trân Trân sinh thì anh đều thích. Đương nhiên, người anh ta thích nhất vẫn là Kiều Trân Trân.

Tống Tiểu Bảo: “Ba, được rồi được rồi, đừng có nhân cơ hội mà phát cẩu lương nữa, chúng con ăn no rồi.” Từ cẩu lương này là do Kiều Trân Trân dạy cho cậu bé.

Câu nói khiến tất cả mọi người có mặt đều bật cười. Nếu là trước đây, Tống Cẩn còn sẽ ngại ngùng nhưng bây giờ anh không hề thấy ngại ngùng mà ngược lại còn cảm thấy rất vinh dự và tự hào.

Kiều Trân Trân thì vô cùng xấu hổ.

Ngày 1 tháng 8 là ngày Ngày lễ Thành lập quân đội, để quan tâm tình cảm đỏ của các đồng chí cách mạng thế hệ trước, Kiều Trân Trân đã đích thân xuống bếp nấu làm món Phật nhảy tường cho ông nội Triệu.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.