Lời nói của người đàn ông vừa nói ra, đồng tử Tống Ngôn Trần đột nhiên co rút, cơ thể cũng bắt đầu không ngừng run rẩy, hô hấp đều trở nên có chút dồn dập, trạng thái cả người như lâm đông lạnh lẽo, đóng băng huyết dịch không ngừng chìm xuống của hắn.
Người đàn ông lại giống như không nhìn thấy tống Ngôn Trần kinh hoảng luống cuống trong mắt, cúi người xuống, chậm rãi tới gần vành tai cậu, tầm mắt chậm rãi di chuyển về phía sau, nhìn ra ngoài cửa sổ, lộ ra một nụ cười yếu ớt không lường được mà lại nguy hiểm.
“..... Tại sao cậu lại xuất hiện ở ngoài cửa sổ?"
Tống Ngôn Trần mặt trắng bệch, sợ tới mức hàm răng bắt đầu thắt nút, cả người run rẩy, cứng đờ mà không dám nói chuyện.
Ngón tay thô ráp của người đàn ông vu.ốt ve dấu vết xanh tím trước trán Tống Ngôn Trần, đáy mắt thoáng hiện lên một tia cảm xúc tối nghĩa khó phân biệt, giọng nói khàn khàn, "... Cậu đang trốn gì vậy??"
Tống Ngôn Trần run rẩy môi một chút, vẫn không nói gì, tựa như cả người đều sợ tới mức sợ hãi, trong thời gian ngắn mất đi năng lực ngôn ngữ.
Con ngươi của người đàn ông trong hoàn cảnh tối tăm như một hồ nước sâu không thấy đáy, hắn ta híp mắt, buông Tống Ngôn Trần ra, như có điều suy nghĩ đi đến bên cửa sổ, muốn thò đầu ra nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vừa ngẩng đầu lên, người đàn ông đã bất ngờ đối diện với đôi mắt đỏ tươi và thô bạo.
"..."
Người điên trên lầu bởi vì cảm xúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-om-yeu-bi-dam-co-chap-cuong-theo-doi/2703397/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.