"Cậu cầm danh sách này đi nộp phí đi, có thể làm thủ tục xuất viện."
Nam bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng đưa danh sách cho Tống Ngôn Trần nằm trên giường bệnh, thấp giọng dặn dò vài câu.
Tống Ngôn Trần mềm nhũn như không xương dựa vào lưng giường bệnh, nghe được lời dặn dò của bác sĩ, cậu lặng lẽ gật đầu.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua kính chiếu vào trong phòng, ánh sáng loang lổ đánh vào mặt chăn trắng tinh, mang theo vài phần ấm áp.
Toàn bộ thân hình Tống Ngôn Trần đều tắm rửa dưới ánh mặt trời, tựa như khoác lên một lớp rèm che trắng nõn không tỳ vết, khuôn mặt vốn trắng nõn càng ngày càng trắng trẻo, thoạt nhìn tựa như thiên sứ được Thượng Đế hôn lên nhân gian.
Nhìn bóng lưng bác sĩ rời đi, Tống Ngôn Trần nhấc chân xốc chăn lên, chân trần giẫm vào dép lê, bắt đầu chuẩn bị thu thập đồ đạc mình muốn xuất viện chuẩn bị.
Tất cả đã kết thúc.
Vẻ mặt Tống Ngôn Trần có chút hoảng hốt.
Một vài ngày trước, cậu nghe cảnh sát nói với anh ta rằng kẻ giết người đã chết bất đắc kỳ tử trong tù, và camera giám sát cho thấy hắn ta đột ngột đột tử trong giấc ngủ của mình và không bao giờ thức dậy.
Khi nghe được chuyện này, trong lòng đột nhiên nhảy dựng điên cuồng, mơ hồ nhưng trước tiên liền nghĩ tới tên thần bí kia.
Nhưng cậu vẫn không hiểu....
Tại sao đã lâu như vậy, đối phương vẫn không trở lại tìm mình.
Tống Ngôn Trần mặt mày có chút ảm đạm, trong lòng tựa như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-om-yeu-bi-dam-co-chap-cuong-theo-doi/2703399/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.