Ngọc Phi Yên nhàn nhã đi ra Trúc Uyển, dọc trên đường nhìn thấy mọi người đều vội vàng bận rộn, thật sự là hiếm khi nhìn thấy như thế, cái này cũng chưa tính, c1i chính là, mỗi người đi ngang qua nàng đều đều dùng ánh mặt lộ vẻ kỳ quái nhìn nàng, nàng đâu có thay đổi gì, hôm nay mọi người làm sao thế này, hơn nữa, nhìn nàng như thế là có ý gì chứ?
Thật sự nàng không thể để sự tò mò tồn tại lâu trong lòng được, nàng kéo một người lại, cười tủm tỉm hỏi “Tiểu Nguyệt Tử, tất cả mọi người vội vàng làm cái gì thế?”
Bị nàng giữ chặt, Tiểu Nguyệt Tử dừng lại, mắt hạnh tròn vo nhìn nàng, có thể nhìn thấy sự hưng phấn trong đó, chống lại đôi mắt lúng liếng long lanh của nàng, có chút kỳ quái hỏi “Chẳng lẽ Phi Yên tỷ tỷ không biết sao?”
Thật ngạc nhiên, nàng thế nhưng lại không biết tại sao mọi người lại vội vàng, gạt người nha?!
Ngọc Phi Yên gật gật đầu, nàng ấy hẳn là biết chứ?
Tiểu Nguyệt Tử nhíu mày, “Phi Yên tỷ tỷ, không thể nào? Tất cả mọi người vội vàng vì ngày mai là hôn lễ của khôi thủ a!”
Nàng là đương sự thế nhưng lại không biết?
Hôn lễ?
Ngọc Phi Yên chớp chớp đôi mắt, cười tủm tỉm, “Tiểu Nguyệt Tử, ngươi nói hôn lễ của ai?”
Ngoáy ngoáy lỗ tai, ắt hẳn là nàng đã nghe lầm.
Chỉ tiếc, câu trả lời của Tiểu Nguyệt Tử khiến cho nàng nhận ra rằng: lỗ tai nàng không có vấn đề gì hết!
“Chính là tỷ cùng khôi thủ a, không phải các người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-phu-quan/387699/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.