Khuôn mặt của người quan đường kia đột nhiên biến sắc, dọa sợ Văn Nhân Sửu.
Mâu quang lóe sáng như ánh sao, sáng chói như viên tinh thần trong ban đêm, chói mắt, rực rỡ.
Quỷ gì vậy?
Phản ứng này là sao?
Văn Nhân Sửu nhíu mày, liếc mắt nhìn người qua đường.
- Ngươi đến tìm Bộ lão bản sao? Xem dáng vẻ của ngươi là đến từ ngoài thành Thiên Lam Thành phải không? Ngươi đến từ Đan Thành khác sao? Quả nhiên… Bộ lão bản là đầu bếp đệ nhất Đan Phủ, món ăn của hắn, tất cả mọi người đều tranh nếm thử.
Ngươi không phải người đầu tiên hỏi đường ta gặp được.
Người qua đường híp mắt, cười nói, giống như thật tự hào.
Văn Nhân Sửu cạn lời, hắn thật không hiểu người qua đường này đang tự hào cái gì… hắn chỉ muốn hỏi vị trí của Bộ Phương thôi.
Vốn nghĩ rằng, trong Đan Thành, Bộ Phương sẽ vô danh, nhưng thật không ngờ, người này lại nổi tiếng như vậy!
Mình chỉ tùy tiện kéo một người qua đường hỏi về Bộ Phương, người nọ đã tự hào như vậy.
Đầu bếp đệ nhất Đan Phủ sao… danh xưng này, thật đúng là hơi bá đạo.
Văn Nhân Sửu nheo mắt, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nghe người qua đường nói Bộ Phương là đầu bếp đệ nhất Đan Phủ, làm truyền nhân của Thao Thiết Cốc, hắn nhất thời không vui.
Mặc dù ở trong truyền thừa của tôn giả Đao Bá, đã từng tỷ thí trù nghệ với Bộ Phương, nhưng cuối cùng vẫn không quyết định thắng bại hoàn toàn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1925944/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.