Hồ Nhất Phong cẩn thận dùng hai ngón tay cầm chén rượu sứ thanh hoa, sợ không cẩn thận có giọt rượu nào rơi ra, một giọt cũng là nguyên tinh!
Tim hắn muốn phun huyết, nhưng miệng lại không ngừng chép miệng, nước miếng liên tục chảy ra, ngửi mùi rượu nồng nặc phát ra, có chút khẩn trương.
Thứ rượu màu xanh nhạt sóng sánh trong chén sứ thanh hoa tinh xảo, rượu có chút sềnh sệch, hiện ra vẻ sáng bóng nhàn nhạt, hơi rượu mờ mịt tràn ngập phía trên chén, mùi rượu nồng đậm như con rắn nhỏ thoát ra, chui vào trong mũi hắn, khiến cho lỗ chân lông cả người hắn đều mở lớn.
Chỉ riêng mùi rượu đã đủ khiến cả người Hồ Nhất Phong run rẩy, trong con ngươi cũng hiện lên vẻ mê say.
Hắn hé miệng, nhẹ nhàng nhấp một miếng, thứ rượu màu xanh nhạt chảy vào trong miệng hắn, trong nháy mắt giống như một ngọn lửa bùng cháy, khiến cho khuôn mặt hắn cũng nhíu lại, đầu lưỡi giống như bị thiêu đốt.
Ngọn lửa nóng bỏng đến nhanh, đi cũng nhanh, rượu vừa vào cổ, chính là trở nên như băng hàn lạnh lùng, thiếu chút nữa đông lạnh Hồ Nhất Phong, nhưng loại khoái cảm xuyên tim này khiến ánh mắt Hồ Nhất Phong cũng trợn trừng.
Rượu dịch vừa vào bụng, trong nháy mắt nổ bung, khiến chủ nhân không tự chủ được nấc cục, khiến cả sảnh đường tràn ngập mùi rượu.
- Tốt... Rượu ngon!
Trên khuôn mặt nho nhã của Hồ Nhất Phong cũng hiện lên vẻ ngất ngây choáng váng, lực rượu này rất mạnh, vừa nổ bung, sức rượu đã xông thẳng lên đầu hắn, thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/193554/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.