Kỷ Bắc Dương kết thúc cuộc trò chuyện với Đoạn Bằng Triển, trở lại phòng ngủ. Chương Khả Khê đã ăn xong bữa sáng, ôm chăn ngồi trên giường, vẻ mặt ngái ngủ và lười biếng hỏi: “Hôm nay muốn làm gì?”
Kỷ Bắc Dương nói: “Em có thể không làm gì cả.”
Chương Khả Khê rụt vai vào trong chăn, “Còn anh?”
“Anh ở bên em.”
Chương Khả Khê nhìn Kỷ Bắc Dương, “Ih” một tiếng, bảo anh tiến lên một chút. Kỷ Bắc Dương quỳ một gối lên giường, nghiêng người qua. Chương Khả Khê chỉ vào một vết hồng hồng bên gáy anh, nghiên cứu nói: “Cái gì đây? A! Em làm sao?”
Khuôn mặt tuấn tú của Kỷ Bắc Dương ửng đỏ, anh gật đầu. Dưới ánh mắt anh, Chương Khả Khê đang mặc áo sơ mi của anh, dưới cổ chữ V, làn da trắng nõn, nhụy sen trên đỉnh núi tuyết tinh tế không tì vết lồ lộ.
Cánh tay dài của anh vươn ra, lấy chiếc hộp vuông nhỏ trên tủ đầu giường. Tâm trí anh xao động lại gần Chương Khả Khê, giọng khản đặc: “Nếu không ngủ được, có muốn thử thêm không?”
Chương Khả Khê nhẹ nhàng chọc anh một cái, cười tủm tỉm nói: “Được thôi, nhưng em lo lắng cho cơ thể của anh.”
Kỷ Bắc Dương dùng hành động thực tế trả lời Chương Khả Khê rằng sự lo lắng của cô là thừa thãi.
Sau khi kết thúc, Chương Khả Khê ngủ say hoàn toàn. Khuôn mặt phúng phính chôn trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-unshine-star-lac-anh-triem-mac/2954043/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.