Ngồi ở trong khoang xe quản gia Đạt thúc điều khiển, cảm nhận được mặt đường xóc nảy cùng hạt mưa rơi ngoài cửa sổ xe, Mạc Từ ngẩn ngơ một trận.
Mục đích của Đạt thúc chính là sân bay lớn nhất của thành phố C, trong cốp xe chứa tất cả hành lý của cậu.
Trong tay của cậu còn nắm lộ ra vé máy bay mong mỏng đi thông qua F.
Cậu sắp rời khỏi thành phố C, đến nước F lạ lẫm trong ấn tượng du học, gánh vác và thực hiện trách nhiệm của cậu thân là người của Mạc gia.
Cha ông Mạc gia cũng đã từng lựa con đường này vào lúc đó xuất ngoại dốc sức làm việc, học tập các loại kỹ thuật nấu ăn, để kết hợp đặc điểm món ăn của khắp các nơi trên thế giới, nghiên cứu ra món ăn, đem tinh túy món ăn Mạc gia phát huy đến mức tận cùng, để rồi phát triển dài lâu.
Trường học mới, hoàn cảnh mới. Phong tục nhân tình xa lạ, ngôn ngữ xa lạ. Thứ bậc trên giải đấu mỹ thực lần trước xác thực chỉ là bước đầu tiên trong quá trình cậu tiến lên phía trước, cậu phải ở nước F học thành tài mới quay về, không phụ kỳ vọng của người nhà, thắng được vẻ vang hoàn toàn mới, đem thành tích ghi lại trên gia phả của Mạc gia.
Con đường không giống nhau, nhân sinh không giống nhau.
Tương lai chưa rõ…Mạc Từ trong nội tâm canh cánh chính là đau buồn lặng lẽ cùng không nỡ của người nhà.
Chuyện phát sinh ở đời trước có thể lặp lại hay không, cậu không dám cam đoan, nhưng anh trai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-vi-nhan-sinh/2102085/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.