Mạc Từ mang theo vết thương, vẫn là tham gia trận chung kết cuối cùng.
Từ trong miệng Triệu Hồng Tu nghe thấy tin tức trận đấu lùi lại, ít nhiều có chút ngoài ý muốn.
Không nói đến thái độ kỳ quái của Triệu Hồng Tu, mấy lần ngoài dự đoán âm thầm trợ giúp, ở bệnh viện nhìn về phía ánh mắt sắc bén không thân thiện của Đoạn Phong nên đã cân nhắc lại.
Ở bệnh viện vượt lên trước đăng ký, vội vã gọi bác sĩ đến khám. Hai người đàn ông vây xoay quanh Mạc Từ, làm cho một đám hộ sĩ ở bệnh viện quăng đến ánh mắt hiếu kỳ.
Cuối cùng vẫn là anh trai nhận được tin tức cậu bị thương, đuổi tới bệnh viện mới dập tắc được cái tranh đấu không hiểu sao này.
Miệng vết thương của Mạc Từ quấn lên một tầng băng gạc sạch, ở ngoài mặt vết thương bôi thuốc trị bỏng, thuốc mỡ mang theo bạc hà mát lạnh giảm bớt cảm giác đau đớn trên làn da, nhưng cử động các đốt ngón tay một cái, chỗ đau cùng băng gạc ma sát sinh ra một cổ đau đớn khác.
Trận đấu lùi lại lập tức bắt đầu, anh trai cùng Đạt tẩu cùng nhau tiến đến tận tình khuyên bảo can ngăn Mạc Từ rút khỏi thi đấu, lấy thân thể làm trọng.
Mạc Từ xoắn căng mi tâm, ngậm miệng, lại một lần nữa lắc đầu, cùng Đoạn Phong cùng nhau đi đến trường thi đấu, dùng một cái tay khác không có bị thương cùng Đạt tẩu đánh cho một cái thủ thế yên tâm.
Buổi chiều vừa hạ xuống một trận mưa, sắc trời mờ hơn, cho nên trên trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-vi-nhan-sinh/2102141/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.