Nguyệt Thư Ý đã xinh đẹp từ khi còn nhỏ, một phần nhờ vào dòng máu Kazakh[1] của bà ngoại.
[1] Người Kazakh là một tộc người Turk ở các khu vực phía Bắc của Trung Á. Họ là dân tộc chính của Kazakhstan với tỉ lệ chiếm 66% dân số, ngoài ra còn có ở nhiều nơi của Uzbekistan, Trung Quốc, Nga và Mông Cổ. Họ nổi tiếng có tình yêu tự do mãnh liệt, giỏi cưỡi ngựa, săn bắn bằng những con đại bàng bán thuần dưỡng.
Không chỉ vẻ ngoài, tính cách của bà cũng rất nhiệt tình và thẳng thắn như người dân tộc thiểu số, nên khi đứng trước ống kính, khi mọi người đều lo lắng, bà lại nổi bật hơn. Khi cô ngồi trong phòng học tự học, cắn bút lật trang sách, Hà Cẩm Duệ không thể không quay một cảnh cận mặt bà. Mặc dù chưa qua đào tạo chuyên nghiệp, không thể tránh khỏi dấu vết diễn xuất, nhưng gương mặt đó quá thu hút, khuyết điểm không làm giảm đi vẻ đẹp của bà.
"Em có nghĩ đến việc làm diễn viên không?" Sau khi nhóm diễn viên phụ rời đi, Hà Cẩm Duệ ở lại với bà.
Đối mặt với đạo diễn nổi tiếng, bà hơi e thẹn, nở nụ cười tươi sáng, quyến rũ trong gió lạnh đầu đông: "Anh đang khen tôi sao?"
"... Đúng vậy..." Hà Cẩm Duệ giữ vẻ bình thản, nhưng trái tim lại đập mạnh.
"Cảm ơn anh, tôi sẽ suy nghĩ kỹ." Bà vẫy tay, đi tìm những người bạn cùng phòng.
Sau đó, Hà Cẩm Duệ đã tạo điều kiện cho Nguyệt Thư Ý, từ kỳ thi cuối kỳ đến kỳ nghỉ đông, bà đã ở lại trường quay để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nac-thang-len-cung-trang-mat-nguyet/378452/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.