William Author khẽ cười lúc cười anh quả thật rất là điển trai dễ dàng hớp hồn người khác: “Roise em không cần phải ngại đâu bởi vì bây giờ cả trường đều biết chúng ta sắp kết hôn với nhau mà”.
Vân Tường liếc xéo William Author một cái: “Vẫn chưa kết hôn mà anh vội cái gì”.
William Author liền tự tin đáp: “Hôm nay là cuối tuần em không tính về thăm ba sao Roise?!…em có thể ghét anh nhưng thời gian của ba không còn nhiều nữa, hôn lễ của chúng ta cũng không thể trì hoãn nữa muốn làm như thế nào tùy em quyết định”.
Dù muốn hay không thì tình trạng sức khỏe của Vân Tứ Thiên vẫn đang rất tệ nên Vân Tường buộc lòng phải lên xe cùng William rồi cùng về nhà của ba mẹ cô.
Đới Thiên Sơn lái xe đến đón Đới Linh Lung thì vô tình thấy Vân Tường đi cùng William Author nên đứng thất thần nhìn theo.
Có vài sinh viên đi ngang qua bàn tán với nhau về mối quan hệ giữa Vân Tường và William Author.
Người A: “Tôi thấy tội nghiệp cô Roise quá à, rõ ràng cô đâu có thích thầy Will đâu mà tên mặt dày đó suốt ngày bám theo cô mãi”.
Người B: “Tôi biết là cô Roise không có thích thầy Will nhưng tôi cảm nhận được rằng thầy thật sự yêu cô, nếu mà cô cũng yêu thầy thì tốt quá rồi”.
Đới Thiên Sơn đang đứng thất thần suy nghĩ về những lời mà mấy sinh viên vừa nãy bàn luận thì có ai đó đánh vào vai anh một cái: “Thiên Sơn chúng ta về thôi”.
Đới Thiên Sơn quay lại thì thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-ay-chung-ta-lo-hen/376830/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.