Nàng chỉ là một cung nữ nhỏ bé mà đã dám to gan lớn mật đến mức này. Nếu thật sự phong cho nàng phân vị, cái đuôi nàng chẳng phải sẽ vểnh lên tận trời sao.
Huống chi trong đầu nàng toàn những thứ dơ bẩn khác hẳn với người thường. Bây giờ chẳng qua là cùng hắn chung giường, đã không nhịn được động tay động chân. Nếu thật sự lâm hạnh nàng, vậy chẳng phải càng hợp ý nàng, đến lúc đó không phải đêm đêm nàng sẽ quấn lấy hắn đòi hoan hay sao.
Hắn cũng không thể dung túng nàng quá mức được.
…
Cung yến trừ tịch trong cung sắp đến, tin tức Thái tử sắp tuyển phi nhanh chóng lan truyền khắp nơi, ngay cả Vân Quỳ cũng nghe được chút tiếng gió.
Nhất thời dường như có không ít người bắt đầu nhìn nàng bằng ánh mắt thương cảm.
Có lẽ là thấy nàng hầu hạ Thái tử đến giờ mà vẫn không có danh phận, có lẽ là vì Đông Cung sắp nghênh đón một vị chủ mẫu thực sự. Còn nàng, người duy nhất bên gối Thái tử, không biết sẽ bị chèn ép ra sao.
Trong lòng Vân Quỳ lại không có quá nhiều d.a.o động. Nàng vốn dĩ là nha hoàn, chẳng qua là hầu hạ thêm một chủ tử mà thôi, nếu may mắn gặp được một chủ tử rộng rãi, cho nàng thêm chút thưởng thì tốt.
Điều tiếc nuối duy nhất là Thái tử điện hạ tuấn mỹ ngon miệng còn chưa bị nàng ăn vào miệng, đã sắp trở thành món ăn trên bàn của người khác!
Thái tử thấy dáng vẻ nàng cả ngày không tim không phổi,không khỏi cảm thấy có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/2763488/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.