Sáng hôm sau.
Tô Yên mở mắt, rời giường.
Chờ đến khi cô rửa mặt xong, ra ngoài cửa, bước chân bỗng dừng lại.
Hôm nay.. hình như rất yên tĩnh.
Vừa nghĩ tới chuyện gì đó, cô duỗi tay theo bản năng sờ sờ lỗ tai mình.
Khi thấy lỗ tai bên phải trống rỗng, không có khuyên tai, cô mới phản ứng lại.
Ngày hôm qua trời mưa.
Trời mưa, tính tình của cô không tốt lắm.
Sau đó, bởi vì Tiểu Hoa quá ầm ĩ, nên cô đã trực tiếp ném đi..
Tô Yên khẽ liếm khóe môi, rũ mắt suy nghĩ.
Ngày hôm qua, cô ném khuyên tai đi đâu nhỉ?
Bởi vì Tô Yên biết trời mưa sẽ làm cảm xúc của mình mất khống chế.
Cho nên cô đều lựa chọn đặt bản thân trong một không gian kín, như vậy, mỗi tiếng nói cử động sẽ không sai.
Trong lúc nghĩ, cô hơi nghiêng đầu, còn nhìn thấy chiếc ô màu đen dựng ở cửa.
Sau đó, hình ảnh ngày hôm qua hiện lên từng chút từng chút một.
Cái ô này, là Khương Nhiên cho cô.
Sau đó, hắn tức giận rời đi.
Ngày hôm qua, cô đã nói điều gì kích thích đến hắn sao?
Khẽ cau mày, lấy một cái kẹo sữa dâu từ trong túi ra ăn.
Cô nhớ rõ.. bởi vì cảm xúc sắp mất khống chế, cho nên vẫn luôn phải đấu tranh, nhẫn nại.
Vậy nên có hơi đần độn, cũng không chú ý tới hắn đã nói gì với mình.
Nhấm nuốt viên kẹo sữa dâu, cầm lấy cái ô màu đen, đóng cửa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-hac-hoa-muon-kich-ban-cua-ta/1339772/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.