Chưa đến giờ Dậu, ánh nắng ấm áp cuối cùng của ngày đông đã lặn về phía tây.
Tại đồn điền trà bên ngoài thành của Chu thị, đèn hoa vừa được thắp lên, gió đêm lạnh lẽo thổi qua, những chiếc đèn lồng treo ở bốn góc nhà gỗ khẽ đung đưa.
Chu Long nhân lúc này, mở lời: “Nếu các vị không chê thì mời dùng bữa tại nhà gỗ trong đồn điền trà này. Trong trang đã chuẩn bị đầy đủ đồ tết, hiếm khi có khách quý đến, hôm nay có thể bảo nhà bếp nướng một con cừu để đãi khách…”
Cố Trường Thông liếc nhìn Tiêu Diễn, thấy hắn gật đầu, liền cười nói: “Nếu đã vậy, chúng tôi cung kính không bằng tuân lệnh.”
Bên trong nhà gỗ, gia nhân nhà họ Chu lần lượt bày các món ăn lên bàn.
Trước nhà, một lò nướng treo trên giàn lửa, hai đầu bếp lực lưỡng bắt đầu chậm rãi xoay bánh xe sắt đang treo con cừu. Chẳng mấy chốc, tiếng nước mỡ rơi xuống lửa kêu tí tách đã vang lên, mùi thơm bắt đầu lan tỏa.
Chu Long cười lớn: “Thịt cừu nướng sao có thể thiếu rượu được! Người đâu, mang rượu lên!”
Mấy hũ rượu ủ được mở nắp rồi đặt lên bàn, mùi rượu thơm nồng nàn xộc vào mũi.
Chu Long hào sảng uống trước một bát lớn: “Chu mỗ xin kính Vương đại nhân, Cố đại nhân và Hoàng đại nhân một chén trước!”
Ông ta uống xong, Chu Đình Hạc cũng giơ chén rượu lên, uống cạn một hơi.
Rượu ủ lâu năm cay nồng chảy qua cổ họng, nhưng Chu Đình Hạc vẫn bình tĩnh như Chu Long, mặt không hề biến sắc.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-han-luon-tuyet-tinh-nhu-vay/193140/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.