Các đồn điền trà Chu thị có mặt khắp Phủ Châu và Thanh Châu của Đại Mạc, sản lượng hàng năm vô cùng dồi dào. Họ là nhà cung cấp trà được hoàng đế chỉ định, phần lớn sản lượng trà được dùng để phục vụ thuế trà của triều đình, trong bối cảnh thực hiện chính sách kiểm soát trà ở Đan Thát.
Chu Đình Hạc tuân lệnh sang Đan Thát để đổi trà lấy ngựa, hiện nay đã đi được nửa năm. Bình thường, anh ta không thường xuyên qua Quả Thành, nhưng do chiến sự nổ ra ở Điệt Thành trước đó nên anh ta đành đổi tuyến đường, chọn Quả Thành làm điểm dừng chân ra vào Đan Thát.
Gặp lại Cố Nghi thực sự nằm ngoài dự đoán của anh ta. Anh ta chợt nghĩ, chẳng lẽ Cố Nghi cũng theo hoàng đế chinh phạt Đan Thát mà đến đây ư? Nếu vậy, vì sao côg lại lạc đoàn và còn lấy tên giả đi cùng với đoàn ngựa Đan Thát chứ?
Lúc này Chu Đình Hạc cũng không nghĩ nhiều được, đành đưa Cố Nghi đang bất tỉnh về dinh thự của mình ở Quả Thành và nhanh chóng sai người mời đại phu đến khám cho cô.
Thiếu niên bán ngựa tên Ba Thác Gia nhất quyết không chịu rời đi: “Ta và Pi tỷ tỷ cùng ra ngoài, đợi tỷ ấy tỉnh dậy, nói rằng ngươi không phải người xấu thì ta mới đi!”
Chu Đình Hạc cảm kích lòng tốt của cậu ấy, đặc biệt để lại cho cậu ấy mấy cân trà để cám ơn. Ba Thác Gia sau này có thể dùng số trà này để đổi lấy bạc bù đắp cho số ngựa đã mất.
Đại phu trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-han-luon-tuyet-tinh-nhu-vay/1935766/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.