edit: lười
Bánh xe ma xát với đường cái tạo thành một vệt dài, kèm theo đó là tiếng thắng xe chói tai, ánh đèn xanh đỏ của cảnh sát dừng lại trên một con đường nhỏ trống vắng, tiếng còi xe cảnh sát vang dội trên đường phố an tĩnh có vẻ đặc biệt ồn ào.
Không gian trong xe cảnh sát không lớn lắm, bốn người trong xe không hẹn mà cùng trầm mặc, tiếng thở nặng nề và tiếng tim đập chồng lên nhau.
Cạch, tiếng cửa xe khóa phá vỡ sự an tĩnh bên trong xe.
"Ôn tiểu thư, lời này của cô là có ý gì?" Đội trưởng vừa nghiêm trọng hỏi Ôn Noãn vừa lôi súng ra, răng rắc một tiếng lên nòng.
"Chính là ý trên mặt chữ nha." Ôn Noãn cười nhẹ liếc nhìn nhân viên điều khiển một cái.
"Ôn tiểu thư cô... Sao cô có thể bôi nhọ tôi như thế!" gương mặt tái nhợt của nhân viên điều khiển vì tức giận mà đỏ bừng lên, hắn tức giận nhăn mày, lớn tiếng nói.
"Kỹ thuật diễn của cậu cũng không tồi, nhưng mà đáng tiếc..." Ôn Noãn trào phúng nhìn nhân viên điều khiển.
"Cô!" Nhân viên điều khiển có chút ủy khuất, hắn nắm chặt tay lớn tiếng phản bác: "Tôi cũng nói cô là tội phạm đấy!"
Ôn Noãn đột nhiên cầm một bàn tay của nhân viên điều khiển lên, gương mặt từ từ dí sát vào hắn, khóe miệng cô cười nhạt: "Cậu dám để cảnh sát kiểm tra một chút không?"
Con ngươi từ từ sâu thẳm, giống như hàn đàm sâu không lường được, hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần như gang tấc, đôi môi tái nhợt có chút khô nứt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-deu-la-xa-tinh-benh/971100/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.