Lý Dật đi tới chỗ Minh Nguyệt Xà cũng đúng lúc nó vừa ăn xong. Trời đã sẩm tối, mặt trăng cũng mọc sớm hơn một chút.
Ánh trăng yếu ớt, mỏng manh chiếu vào thân Minh Nguyệt Xà khiến làn da nó hơi hơi phát sáng.
Minh Nguyệt Xà thấy nam thần đi tới liền nghiêng đầu nhìn qua. Đôi mắt như nghi hoặc.
Lý Dật đi tới vỗ vỗ đầu nó, Minh Nguyệt Xà bắt lấy thời cơ bắt đầu cọ cọ lòng bàn tay y.
Lý Dật nhìn Minh Nguyệt Xà hành động cảm giác đến muốn cười trong lòng. Đã sống tới mấy ngàn năm rồi mà giờ vẫn hành động giống trẻ con vậy.
"Được rồi, ta có việc cần ngươi giúp đây. Khả năng nguyện ý?" Lý Dật nói.
Minh Nguyệt Xà nghe hiểu , híp mắt lại cọ cọ đầu vào tay Lý Dật hai cái tỏ vẻ đồng ý.
"Ta muốn tìm một cây Vô Huyền thảo đã ra quả trên 800 niên, ngươi khả dĩ thấy qua?" Lý Dật hỏi.
Minh Nguyệt Xà gật gật cái đầu, sau đó chuyển động thân thể trườn ra cửa hang, ánh mắt nhìn nhìn Lý Dật, ý chỉ đi theo. Lý Dật cũng là hiểu ý, liền đi theo Minh Nguyệt Xà.
Theo Minh Nguyệt Xà chỉ dẫn Lý Dật đến rồi một cái khe núi. Dọc đường đi Lý Dật cũng không phá hiện tu sĩ khác, chắc hẳn là bởi vì phát hiện Minh Nguyệt Xà nên không tái lui tới nơi này.
Đến trước của khe núi, Lý Dật một mình đi vào, Minh Nguyệt Xà thì ở ngoài coi.
Lý Dật cũng không hoài nghi tại sao Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-nguoi-dung-duoi-theo-ta-nua/34277/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.