‘Mình thực sự nên chuyển nhà sớm thôi.’
Cái phòng trọ chết tiệt này rốt cuộc có vấn đề gì với phong thủy chứ? Sao lúc nào cũng có biến vậy?
“Mẹ kiếp.”
Tôi làu bàu.
Tôi đã nhận ra chuyện gì đang xảy ra từ trước khi thứ kia chạm xuống đất.
Cái thứ vừa xuất hiện giữa không trung đó mang theo một nguồn ma lực quá mức bất thường, hoàn toàn không thể lờ đi.
Xẹt… Xẹt… Xẹt…
Một cái bóng đen từ trên trời rơi xuống.
Nhưng thay vì đáp xuống như một vật thể nặng, nó tiếp đất một cách nhẹ nhàng, như thể không có trọng lượng.
Cạch. Cót két.
Sinh vật bí ẩn khẽ nhấc cơ thể đang co ro của nó lên khỏi mặt đường.
Tiếng xương khô nứt vỡ vang lên, giống hệt như âm thanh củi mục bị bẻ gãy.
Nhưng đây không phải lúc để ngồi cảm nhận mấy thứ âm thanh đó.
‘Cái quái gì thế này?’
Nhìn sinh vật dị dạng vừa từ trên trời rơi xuống, tôi theo phản xạ lùi lại một bước.
‘Phép thuật sao?’
Kế đó, con quái giơ hai cánh tay gầy guộc về phía trước, niệm một thứ phép chú kỳ lạ.
Tuy nhiên, tôi không vội tiến lại gần.
Nếu kỹ năng mà nó đang dùng là một loại phép thuật tự hủy, có thể phát nổ xung quanh, thì tôi sẽ rơi vào tình huống rất tệ.
‘Bình tĩnh nào. Hôm nay mình đã mang theo đầy đủ ma cụ rồi. Chỉ cần dùng [Hộp Giật Mình!] làm nó bất tỉnh, sau đó bỏ chạy là được…’
Vừa phân tích lời niệm chú của con quái, tôi vừa thò tay vào túi.
‘Đúng rồi. Làm nó ngất trước, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tho-san-huyen-tuong-tai-di-gioi/2702344/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.