Dù sao thì, nếu một ngày nào đó chuyện anh vừa không có lương tâm vừa không có ma lực bị bại lộ, không biết nhân viên kia sẽ đối xử với anh ta ra sao.
‘Haa.’
Giờ thì hiệu quả cường hóa của Blueshell cũng đã được kiểm chứng. Vậy thì giờ mình có thể quay về với tâm trạng nhẹ nhõm hơn.
Kim Gi-ryeo kết thúc suy nghĩ ngắn ngủi của mình và bước qua vạch sang đường.
----
Trong khi đó.
Tin tức về việc Kim Gi-ryeo đã mua Blueshell cũng lọt vào tai Kang Chang-ho.
Chính xác hơn, anh ta chỉ tình cờ biết được khi nghe báo cáo về việc chợ đen bị phá hủy.
-Này, Chang-ho. Dù sao đi nữa thì cũng quá đáng lắm. Lại có cảnh sát trong chợ đen.
-Tôi cũng không biết chuyện đó.
-Dù sao thì tôi cũng đã giữ lại được một trong những người bán hàng cấp A quan trọng nhất, chỉ để giữ thể diện cho anh – người giới thiệu tôi đến đây. Đừng có trách tôi vì đã đứng về phía cảnh sát lúc bên trong. Thành thật mà nói, tôi đã cố gắng hết sức rồi. Nếu muốn tránh bị bắt, tôi cũng không còn cách nào khác.
Kim Gi-ryeo, lo ngại rằng Kang Chang-ho có thể sẽ khó chịu, đã chủ động báo cáo trước về hành động của mình tại chợ đen. Có thể coi đó là một động thái phòng bị.
Thế nhưng, Kang Chang-ho lại không có phản ứng gì đặc biệt.
Dù sao thì chợ đen đó cũng chỉ là một nơi sống cầm hơi nhờ vào hệ thống hội viên. Chuyện nó có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến anh ta.
“Hmm.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tho-san-huyen-tuong-tai-di-gioi/2703932/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.