Lục Cẩm An thúc ngựa chạy trong đêm tối.
Khi cách chiến trường hơn hai trăm dặm đã nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trên lưng ngựa đang đi ngược hướng mình, liền dừng lại.
"Tiết Dao?"
Lục Cẩm An kéo dây cương, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bóng dáng kia rất giống Tiết Dao, phảng phất lá héo tàn sắp rụng, vắt vẻo ở trên lưng ngựa xóc nảy lay động.
"Tiết Dao!"
Hắn hướng về bóng lưng kia hô to một tiếng.
Người kia không những không có ghìm ngựa, trái lại hoảng sợ chống đỡ thân thể, tăng tốc đánh ngựa chạy gấp rút, ý đồ trốn chạy tầm mắt của Lục Cẩm An.
"Đứng lại!"
Lục Cẩm An nóng lòng muốn biết rõ tình huống, không chút do dự đuổi theo.
Hắn cưỡi ngựa giỏi hơn Tiết Dao, dễ dàng sánh vai cùng nhau, nghiêng đầu gọi:
"Tiết Dao! Cô lệnh ngươi lập tức ghìm ngựa lại!"
Gấp rút đi đường một ngày một đêm Tiết Dao không uống nước, lúc này sắp hôn mê.
Hắn chỉ cảm thấy có người gọi tên mình, yêu cầu mình dừng lại.
Tiết Dao cho là có truy binh đuổi theo tới, sợ đến điên cuồng đánh ngựa, muốn chạy trốn, về kinh tìm Nhị hoàng tử điều binh.
Lục Cẩm An hét lên.
"Ngươi có nghe thấy không?"
Hắn hét lên những lời này xong liền thấy Tiết Dao lắc đầu, gần như hôn mê, sắp ngã ngựa, cú ngã này sẽ chết hoặc tàn phế.
"Tiết Dao!"
Trong tình thế cấp bách, Lục Cẩm An làm hành động nhảy khỏi ngựa cửa mình và đáp xuống phía sau lưng Tiết Dao.
Hắn dùng hai tay ôm lấy cơ thể sắp ngã khỏi lưng ngựa của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/2593674/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.