Năm học thứ hai của Harry bắt đầu không quá ồn ào hay náo nhiệt, mọi cảm xúc hay cảm giác đều là từ từ, êm dịu, cùng với bình lặng.
Lớp của giáo sư McGonagall vẫn nghiêm khắc như thế, của giáo sư Filius Flitwick vẫn gây ra vài chuyện buồn cười trong lớp học của mình, giờ của giáo sư Cuthbert Binns môn lịch sử pháp thuật vẫn nhàm chán như thế, đến ngay cả Harry, Draco hay Lily đều không thể mở mắt thanh tỉnh đầu óc đến cuối giờ, có thể nói lúc này Harry thật sự rất bội phục Hermione, chỉ có Hermione chỉ mới có thể đủ sức lắng nghe ông giảng bài một cách chăm chú.
Giờ của Alan và Voldemort vẫn rất thú vị, Alan vẫn ăn nói mềm mại nhưng thật ra dù y có mắng cũng không ai nhận ra, chắc đó là đặc quyền của Alan, Harry còn nhớ có một Gryffindor vì làm sai bước cuối cùng mà làm nổ vạc, Alan đã rất ‘tận tình’ mà ‘dạy dỗ’ cậu ta, nhưng dù thế cậu ta vẫn vô cùng cảm động, chỉ có Harry và Draco lắc lắc đầu, Severus lúc đó vẫn không hiểu nên hỏi Harry, sau đó Harry rất thông cảm mà giải thích, khi Severus nghe xong thì mặt là một tạo hình ‘đần’.
Voldemort thì có khi vô cùng nghiêm khắc, có lúc lại rất vui tính, có khi u ám, có lúc trời quang, có thể nói tiết học của y là đủ cung bậc cảm xúc nhất, Harry cũng phải chậc lưỡi tán thán cái hiệu ứng cánh bướm của cha mình quá mạnh mẽ.
Hắc xì….
Alina đang ngồi trong tranh đọc sách nhìn chồng mình William đang uống trà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-lay-tay-nhau-la-dinh-menh/2208832/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.