Hôm sau.
Sáng sớm.
Bên ngoài ồn ào.
Tiền Mộc Mộc kéo chăn, che kín đầu.
Đang buồn ngủ, muốn cưỡng ép đi vào giấc ngủ.
"Nương ~"
Hứa Tiểu Bảo đẩy cửa đi vào.
Chống người nằm ở đầu giường.
Bàn tay nhỏ bé chọc vào cái đầu dưới đệm chăn.
"Nương, đừng ngủ nữa, nhà Từ thẩm thẩm đang bán hài tử đó."
"Cái gì?"
Tiền Mộc Mộc kéo chăn xuống.
Mắt cũng không mở.
Che miệng ngáp một cái.
"Từ gia đang bán hài tử?"
Hứa Tiểu Bảo gật đầu như gà mổ thóc.
"Đúng rồi, người môi giới kia đều đến nhà Từ thẩm thẩm rồi."
"Ta đi xem một chút."
Vén chăn lên, Tiền Mộc Mộc rời giường.
Mặc quần áo xong, đi ra ngoài.
Lý Nha Nhi giống như kẻ trộm, nằm sấp trước cửa nhà mình.
Nàng ấy thò đầu nhìn về phía Từ gia.
Tiền Mộc Mộc vỗ bả vai cô nàng này.
"Muốn xem, cứ quang minh chính đại mà xem."
Lý Nha Nhi sợ hãi cười.
"Ngài đã dậy rồi."
Trương thẩm tử cũng đang đứng trước cửa nhà mình nhìn xem, thấy Tiền Mộc Mộc rời giường.
Nàng ấy chạy hai ba bước đi tới, nhỏ giọng nói:
"Nghe nói là Từ Lão Hàm tới cửa, cũng không thương lượng với Từ thẩm đã muốn bán đi một khuê nữ, Từ gia này có tới ba khuê nữ, cũng không biết sẽ bán đi đưa nào..."
Tiền Mộc Mộc suy nghĩ một chút.
"Nhất định là đứa nhỏ nhất."
Trương thẩm tử hơi kinh ngạc.
"Ngươi làm sao có thể xác định?"
Tiền Mộc Mộc khoanh tay trước ngực.
Mắt nhìn cửa Từ gia.
Phân tích đạo lý rõ ràng:
"Lão đại Từ gia mười hai tuổi, là tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2743545/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.