Lão bà khom lưng, trong mắt nồng đậm ý khổ, "Xin hỏi Hứa lão đại phu có ở đây không?"
Hứa lão đại phu.......
Đó chính là nói Tam thúc đi.
Tay Tiền Mộc Mộc mở khóa cửa, miệng nói: "Các ngươi là đến khám bệnh sao? Tam thúc có chút chuyện riêng, lát nữa mới về."
Đẩy cửa bước vào.
Nàng bưng hai chén trà nóng đến.
"Uống trà trước đi, đợi một chút."
Lão bà nói tiếng cảm ơn, nhận lấy ngồi xuống.
Nam hán tráng niên kia, cũng cầm ghế đẩu để dưới m.ô.n.g rồi ngồi xuống.
Sắp xếp cho khách xong, Tiền Mộc Mộc đi vào nội đường mang cái nia tròn đựng dược liệu ra, đặt lên giá trong viện phơi nắng.
Lại quét viện một chút, quay đầu vào trong phòng xay dược liệu.
Bận rộn một hồi, cũng chưa thấy Hứa Tú Dương về.
Đứng ở cửa nhìn ra một cái, hoàn toàn không thấy bóng người.
Tiền Mộc Mộc bước vào trong gian chính, mở miệng hỏi: "Xin hỏi hai vị đến khám bệnh sao? Nếu như vậy, ta cũng có thể xem một chút."
Lão bà đặt chén trà xuống, cười ngượng ngùng, "Chúng ta là người bên phía nương gia, hôm nay đến đây là có chút chuyện, muốn xin Lâm lão đại phu."
Giọng vừa rơi xuống, tráng hán bên cạnh kéo tay cáo của lão bà một cái, mặt lộ vẻ không vui nói: "Di mẫu, chuyện riêng của nhà mình, ngươi nói với một người ngoài làm cái gì?"
Lão bà ngẩn người một lúc, cười đầy ý xin lỗi.
"Xin lỗi, khuê nữ ngươi làm việc đi, không cần quan tâm chúng ta."
Người bên phía nương gia…
Cũng chính là người bên phía gia, của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2743549/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.