Hứa Phương nước mắt lưng tròng, bướng bỉnh không chịu đứng dậy.
"Muội muội, muội sẽ không muốn gả cho loại người đó, gả cho loại người cặn bã đó, sao muội có thể đồng ý chứ?!"
Nàng ta đột nhiên đứng dậy, ánh mắt như lưỡi dao, đ.â.m thẳng về phía Tiền Mộc Mộc đang ngồi đối diện.
"Bây giờ ngươi đang rất đắc ý đúng không?"
Tiền Mộc Mộc ngơ người một chút.
Thậm chí vì quá vô duyên vô cớ, nàng còn cười lên.
"Chuyện này, có liên quan gì đến ta?"
Mấy ngày nay nàng chạy qua lại giữa nhà Tam thúc và nhà mình, nào có thời gian gì để quan tâm người khác, sao Hứa Liên lại dính vào Chu Quan Phụ, nàng còn không rõ.
Sở dĩ nàng biết chuyện này, đó cũng là do Trương thẩm tử nói với nàng.
Hứa Phương cong môi cười lạnh, mỉa mai trắng trợn.
"Nhìn thấy muội muội ta gả cho Chu Quan Phụ, trong lòng ngươi chắc chắn đang vui mừng muốn nở hoa rồi đi!"
"Ngươi hại c.h.ế.t tiểu đệ ta, lại khiến nương ta treo cổ, nhị đệ ta vào tù, cuộc đời của ba người họ đều bị ngươi hủy hoại, ngươi chính là một độc phụ, tiện nhân hại người không đền mạng! Ta phải thiên đao vạn quả ngươi, thả vào chảo dầu chiên! Ta nhất định sẽ khiến ngươi không được—"
"Bốp!"
Một tiếng tát vang dội!
Hứa Liên cắn chặt môi dưới đang run rẩy, siết chặt cổ tay vừa tát kia.
"Đủ rồi! Hứa Phương."
"Gả cho Chu Quan Phụ là do muội tự nguyện, không có bất kỳ ai ép buộc muội! Đừng làm ở đây mất thể diện, khiến các vị trưởng bối khó xử."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2743568/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.