Tiền Mộc Mộc chống tay lên thành xe bò, thực sự rất mệt.
Quận Minh Khê có quân đội triều đình đóng quân, quân khởi nghĩa không dám đối đầu trực diện, chỉ cần bọn họ có thể vào quận Minh Khê thì sẽ an toàn.
Đây đều là những gì Lý Chính nói với nàng.
Nàng vốn dĩ muốn lên trấn, đón Tiểu Phục đi cùng.
Nhưng thời gian không đợi người, một khi nàng chậm trễ, người trong nhà rất có thể rơi vào tay quân khởi nghĩa do giặc cỏ thành lập.
Nghe nói quân khởi nghĩa này không quan tâm người già yếu bệnh tật, chỉ cần gặp phải là g.i.ế.c hết, nếu gặp được nam nhân cường tráng, sẽ kéo vào đội.
Nhưng nếu gặp nữ nhân, sẽ bắt lại chơi đùa đến chết.
Thực sự là tồn tại huỷ diệt nhân tính.
Phía sau đột nhiên vang lên một trận xôn xao.
Tràn đầy tiếng la hét bén nhọn.
"Chuyện gì thế này?" Hứa lão thái thái có lòng muốn tìm hiểu một hai.
Nhưng ánh mắt Tiền Mộc Mộc lại sắc bén.
"Đi!"
Kéo xe bò, rời khỏi đội ngũ gấp rút lên đường.
Hứa lão đầu dắt bạn già nhà mình, vội vã theo sau. Hứa Văn Hòa cũng dẫn Mã A Muội lặng lẽ đi theo. Hứa Văn Lợi nhìn thấy cũng vội vã chạy theo.
Không ngừng nghỉ từ sáng đến tối.
Dù người mạnh đến đâu, cũng không thể chịu đựng được.
"Nghỉ một lát đi." Tiền Mộc Mộc nói với nhị lão, dừng xe bò lại, đỡ Hứa Gia Tề và Hứa Tiểu Bảo xuống xe bò.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói với hai tiểu gia hoả:
"Hai đứa các con đừng chạy xa, đi nhặt ít củi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2744774/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.