Convert: Vespertine
Editor || Beta: Manh
Vừa bước vào nhà, củi khô bốc lửa, không thể cứu vãn.
Hoắc Tuân bế bổng Nhạc Dư lên quầy bar, cái lưỡi liếm mút đầu v* mềm mại, ngón tay tách khe huyệt nhỏ ở dưới, chơi đùa với hạch hoa. đầu v* bị mút đến sưng đỏ, sáng loáng dưới ánh đèn, cảm nhận được sự ướt át trên đầu ngón tay, Hoắc Tuân cởi thắt lưng bằng tay còn lại.
Anh nói: "Ngồi lên đây."
Nhạc Dư cúi đầu, hai tay chống trên bả vai dày rộng của Hoắc Tuân, từ từ nhích xuống gậy th*t. Cây gậy th*t đã sớm hóa lớn đột nhiên nhảy lên, va vào mị thịt non mềm, hai múi trai khép chặt bao bọc quy đầu, khiến cái eo thon của Hoắc Tuân run lên vì kích thích, lập tức nâng hông đâm thẳng vào huyệt hoa.
"Chậm một chút!"
Huyệt nhỏ còn chưa đủ ướt, Hoắc Tuân lại quáanh nóng nảy, vách huyệt đau đớn như bị cửa kẹp. Nhạc Dư muốn đẩy anh ra, nhưng lại càng bị ôm chặt hơn.
"Sẽ sớm hết đau thôi."
Lần này, tuy thời gian chia xa không dài, nhưng lại càng khiến tim gan hai người cồn cào. Trong năm ngày ngắn ngủi, tiểu huyệt đã khôi phục sự chặt chẽ, gậy th*t đang bị kẹp cũng nhói đau.
Hoắc Tuân biết Nhạc Dư mẫn cảm ở chỗ nào, anh nhẹ nhàng mút lên gáy cô. Huyệt hoa mẫn cảm nhanh chóng thích ứng với cây gậy thô to, không ngừng tiết ra mật ngọt ấm áp, bao trùm cả cây gậy th*t. Anh nâng mông Nhạc Dư lên, điên cuồng thọc vào rút ra, dịch thể tràn ra theo sự di chuyển của anh, hóa thành bọt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-nam-ngua-ngay/89182/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.