” Bây giờ cậu không sợ quỷ nữa sao ? Vội vàng như vậy là muốn chạy đến nhìn rõ diện mạo thật sự của quỷ hồn à ?”
Thượng Quan Mộc một câu nói ra suy nghĩ chân thật của Viên Tử Hàm.
Viên Tử Hàm gật gật đầu, sau đó lại nhanh chóng lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: ” Tôi biết anh sẽ không để nó làm hại tới tôi, hơn nữa tôi còn có Phượng ly, bọn chúng căn bản không có cách nào tiếp cận tôi “
Bộ dạng Viên Tử Hàm nghiêm túc, khiến Thượng Quan Mộc không nhịn được cười. Viên Tử Hàm nói không sai, hắn đích xác sẽ bảo vệ Viên Tử Hàm.
” Anh có đi hay không vậy?” Viên Tử Hàm ánh mắt tràn đầy hy vọng hỏi.
Thượng Quan Mộc không lắc đầu cũng không gật đầu, đây nhưng lại làm cho Viên Tử Hàm càng thêm cấp bách . Tiếc rằng xe đã đến Diệu Ký , cho nên Viên Tử Hàm đành phải im miệng . Hai người vào đến văn phòng, Thượng Quan Mộc lại bắt đầu bận rộn, Viên Tử Hàm không ngừng nhìn cái người đang bận rộn kia, cho dù trong lòng cấp bách muốn biết đáp án của Thượng Quan Mộc như thế nào, cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Thời gian nhanh chóng trôi đi, trong nháy mắt lại đến giờ tan tầm. Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm hai người vẫn là như trước kia, gần 6 giờ mới chuẩn bị tan tầm, đây tựa hồ đã trở thành thói quen của hai người.
“Được rồi, chúng ta đi về thôi “
Thượng Quan Mộc thong thả bước qua, đưa tay gõ gõ lên bàn làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-nam-thu-thu-bat-than/2389968/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.