Edit: Lune “…” Ánh mắt của Dụ Sấm quá mức rõ ràng, Chu Kỷ tức thì cảm thấy tê hết cả da đầu. Cảm giác áp lực anh cảm nhận được trong phòng họp hôm nay còn chẳng mãnh liệt bằng lúc này. Dụ Sấm nghiêng người về phía trước, hỏi dồn: “Anh ấy làm sao?” Không phải bảo không có hứng hả? Chu Kỷ thầm kêu khổ trong lòng. Chu Kỷ đành phải thuật lại nguyên vẹn từng chuyện xảy ra mấy năm nay, bao gồm quan hệ giữa Bùi Thanh và tập đoàn Vân Trì, rồi nhà họ Bùi phá sản như thế nào, liên lụy đến nhà họ Kỷ ra sao, v.v. Còn riêng phần nhà họ Kỷ thì anh giấu nhẹm đi. Chu Kỷ chỉ bảo có nguy cơ phá sản thôi chứ không hề nhắc gì đến chuyện khôi phục lại. Để bảo vệ chút tài sản ít ỏi còn sót lại của người anh em thân thiết với mình có thể nói là vắt óc suy nghĩ. Tìm trên mạng cũng không sợ tìm ra cái gì, chuyện Kỷ thị lụn bại suýt phá sản là sự thật, truyền thông vì câu view có khi còn nói cực đoan hơn ấy. Anh thầm mừng trong lòng, may mà hồi đó Quý Miên nổi khùng nổi điên đổi tên công ty, chỉ cần Dụ Sấm không ở lại Ninh Thành lâu, không nghe ngóng được tin tức gì liên quan đến cái tên mới của Kỷ thị thì chắc tạm thời không liên tưởng đến được. Chu Kỷ càng nói càng thuận miệng, cuối cùng ngay cả chuyện Quý Miên bán hết đồng hồ của mình đi cũng nói ra. Nhất thời hứng chí còn bịa thêm một câu “giờ còn chẳng có nhà để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/1055104/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.