Kỷ Đình Duệ nhìn bộ dạng hớn hở của cậu ta, gương mặt thể hiện rõ niềm vui, khóe môi không khỏi cong lên một chút.
Chỉ cần vài miếng thịt bò đã vui vẻ thế này, tên đàn em này thật dễ thỏa mãn.
“Có muốn ăn thêm không?”
Kỷ Đình Duệ định gắp nốt phần thịt bò còn lại cho cậu.
Cố Chân vẫn còn chút sĩ diện, vội lắc đầu xua tay, nuốt miếng thịt bò xuống rồi nói:
“Không cần đâu, anh cứ ăn đi. Thịt bò này ngon thật đấy, anh mau nếm thử đi.”
“Nếu cậu thích, anh có thể để cậu ăn hết.”
Kỷ Đình Duệ thản nhiên nói.
Cố Chân vẫn xua tay:
“Em chỉ cần nếm thử là đủ rồi, thực sự rất ngon, em cũng muốn anh nếm thử hương vị này.”
“Ừm.”
Kỷ Đình Duệ không ép nữa, cũng không gắp thêm thịt bò cho cậu, chỉ nhẹ giọng nhắc khi thấy cậu vươn tay gắp bánh bao hấp:
“Cẩn thận nóng đấy.”
Cố Chân thổi nhẹ rồi mới đưa bánh bao vào miệng. Hương vị thịt bò vẫn còn đọng lại, khiến bánh bao hấp cũng trở nên ngon hơn hẳn.
Nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
Buổi sáng ăn được bữa sáng nóng hổi chính là hạnh phúc.
Lúc này, cậu cũng thấy Kỷ Đình Duệ cúi đầu bắt đầu ăn mì.
Nhìn dáng vẻ ăn mì cũng rất tao nhã và trầm lặng của anh ấy, Cố Chân chợt sững lại, rồi bỗng nhận ra một chuyện—đôi đũa mà Kỷ Đình Duệ đang dùng chính là cái cậu vừa ăn thịt bò!
Đầu óc Cố Chân đột nhiên nóng lên, cả hai má cũng bừng bừng nhiệt độ.
Không ngờ ăn sáng với nam thần,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-tra-xanh-chi-muon-lam-ca-man/1772245/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.