Tuần sau có kỳ thi chuyên ngành quan trọng, nên sau bữa tối thứ Sáu với nhóm Kỷ Đình Duệ, Cố Chân không đi chơi cùng họ nữa. Cả cuối tuần, cậu hoặc là ôm chặt mớ tài liệu Kỷ Đình Duệ đã tổng hợp để học thuộc lòng, hoặc là vùi đầu trong thư viện cắm cúi đọc sách.
Ngay cả khi Trần Khởi rủ đi chơi, cậu cũng dứt khoát từ chối.
Dù sao nếu điểm thi thê thảm, cậu thực sự sợ rằng “Nữ vương Lâu Đài Ma Pháp”, tức là chị ruột của nguyên chủ – Cố Vi – sẽ đích thân tìm đến tận nơi.
Bởi vì mấy ngày trước, cô ấy đột nhiên nhắn tin nhắc nhở, nói rằng mặc kệ cậu chơi bời thế nào, tiêu hết tiền thì cứ xin, nhưng tuyệt đối không được bị đuổi học, nhất định phải lấy được bằng tốt nghiệp.
Chuyện này không khác gì đổ thêm áp lực lên Cố Chân.
Tối Chủ nhật, khi đang ôn bài, cậu gặp phải một câu khó, nghĩ mãi không ra bèn quay sang hỏi Trần Khởi, người đang cầm điện thoại chơi game.
Trần Khởi liếc qua hai cái rồi nói: “Tôi cũng không biết.”
“Không biết? Nếu đề thi có câu này thì chẳng phải cậu cũng chết chung sao?” Cố Chân ôm trán.
“Chắc gì đề thi đã ra khó thế.” Trần Khởi chẳng mảy may lo lắng, “Nếu có thì cứ khoanh bừa thôi, biết đâu lại đúng.”
Cố Chân: “…”
Thấy không trông cậy được vào Trần Khởi, mà lại không muốn đi hỏi Kỷ Đình Duệ để tránh tiếp xúc quá nhiều với nhân vật công, nghĩ tới nghĩ lui, cậu quyết định sang ký túc xá bên cạnh tìm Bạch Thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-tra-xanh-chi-muon-lam-ca-man/1772255/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.