Sau khi tạm biệt Cố Chân ở cổng trường, Kỷ Đình Duệ vừa lên xe liền lấy điện thoại ra xem. Lúc này, anh mới thấy tin nhắn mà Bạch Thừa Duẫn đã gửi từ hơn một tiếng trước.
【Tiểu Bạch: Sao cậu còn chưa qua đây?】
Kỷ Đình Duệ mới gõ một tin nhắn hồi đáp:
【Y: Đang tới.】
Không biết có phải do Bạch Thừa Duẫn đang cầm điện thoại sẵn hay không, mà anh ta lập tức trả lời ngay.
【Tiểu Bạch: Gì đây? Chiều nay cậu đâu có tiết mà?】
【Tiểu Bạch: Sao giờ mới lò dò tới? Hay là bị em gái nào giữ chân rồi?】
Tốc độ gõ phím nhanh như viết code, chưa gì đã bắn liền hai tin nhắn tới.
Kỷ Đình Duệ cũng đáp lại hai tin:
【Y: Cút.】
【Y: Dạy học cho một đàn em bên phòng kế bên chút thôi.】
【Tiểu Bạch: [Siêu sốc.jpg]】
【Y: ?】
【Tiểu Bạch: Đàn em phòng kế bên nào cơ?】
【Y: Bạn cùng phòng của Trần Khởi.】
Nhìn thấy tin nhắn này, Bạch Thừa Duẫn tròn mắt khó tin, trong lòng như có cơn bão dữ dội quét qua. Nhịn không được, anh ta bèn gửi hẳn một đoạn tin nhắn thoại dài mấy chục giây cho Kỷ Đình Duệ.
【Y: Dài quá, không nghe.】
Bạch Thừa Duẫn đành ngoan ngoãn gõ chữ lại:
【Tiểu Bạch: Cậu từ bao giờ mà tốt bụng như thế vậy? Trước kia có biết bao đàn em dính lấy cậu, cậu còn chẳng thèm nhìn họ lấy một cái, thế mà bây giờ lại nhiệt tình thế này, tôi thấy hơi đáng ngờ đấy nhé. Đừng nói là bạn cùng phòng của Trần Khởi còn đẹp hơn cả Diệp Thành nên cậu động lòng rồi nhé? Cậu thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-tra-xanh-chi-muon-lam-ca-man/1772275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.