Edit: Upehehe — 23. Đến lầu chín, cậu ta hỏi tôi, “Tối nay anh có rảnh không?” Tôi suy nghĩ một lát, rồi lắc đầu nói không rảnh. Tối nay có hẹn với hai đứa bạn từ nhỏ Phùng Bắc và Lâm Đường Uyên cùng đi ăn cơm ôn chuyện cũ. Giữa hàng chân mày cậu ta hiện rõ vẻ mất mát, hệt như chú chó săn muốn gặm xương mà gặm không tới. Tôi không khỏi nhớ đến khi cậu ta cười rất hay lộ ra chiếc răng nanh nhòn nhọn và đầu lưỡi ửng đỏ. Áo bóng rổ, quần thể thao, dáng người cao ráo, dáng vẻ mang đầy hơi thở thiếu niên, đôi môi không mỏng không dày. Cũng không biết là…khi hôn răng nanh có cắn đau hay không. 24. Tôi cúi đầu ngậm lấy, rít một hơi rồi nhả khói. Khói thuốc bay lên trong căn phòng yên tĩnh, đúng là người càng già càng cô độc mà. Tôi như vừa nghĩ vừa bước đến ban công, hơi ngó đầu xuống nhìn. Quả nhiên ở đó là chỗ đặt bóng rổ với một mớ dụng cụ tập thể hình. Lúc này Uyển Kiêu đang ở tầng dưới. Tôi đã qua cái tuổi vòng vo quanh co bày tỏ tình yêu rồi. Tôi chỉ biết cách quyến rũ người ta thôi. 25. Thả dây dài, câu cá lớn. Hộp bao cao su bị tôi tiện tay vứt ở phòng khách, sau này chắc sẽ dùng đến. Vào phòng ngủ cởi chiếc áo thun trắng ra, nửa thân trên tr*n tr**. Vì ít vận động nên dáng người chỉ xem như
Nhà ai nấy về, việc đầu tiên tôi làm sau khi bước vào cửa là cầm lấy điếu thuốc trên bàn trà, bật lửa châm thuốc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-sinh-trung-hoc-tuyet-voi-nhat/2976905/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.