Edit: Upehehe — 17. Cửa hàng tiện lợi vẫn còn vài người khác, dì Lưu ở tầng 12 tình cờ đang đi mua đồ ăn, bà vừa thấy Uyển Kiêu liền đến chào hỏi tía lia, “Tiểu Uyển tan học rồi hả?” Cậu ta cười cười, để lộ chiếc răng nanh, khuôn mặt nhẹ nhàng sáng sủa, vẻ trong trẻo của thiếu niên ập vào mặt, giọng nói hơi khàn nhưng đầy dịu dàng, “Hôm nay cháu không đi ạ.” Tôi đang xếp hàng chờ tính tiền bao cao su, một bên lỗ tai hơi vểnh lên nghe ngóng. Dì Lưu vốn là người lắm mồm, “Lên lớp mười hai rồi nhỉ, vừa chuyển đến đây đã quen chưa?” “Dạ quen rồi ạ.” “Cháu là học sinh thể thao đúng không, dì hay thấy cháu cầm bóng rổ.” “Dạ đúng rồi chị Lưu.” “Mồm thằng nhóc này ngọt thật, người ta già cả rồi, chị cái gì mà chị.” Đúng là lắm mồm thật. Chủ đề tiếp theo đột nhiên chuyển hướng sang tôi. “Tiểu Uyển ơi, cháu mới đến chưa quen ai thì có thể nhờ người khác chiếu cố thêm, cậu Hoắc ở trên tầng cháu đấy, kia kìa, ở đó đó.” Tôi hờ hững ngẩng đầu lên, ý bảo đã nghe thấy. Học sinh cấp ba à. 18. Cậu ta chỉ mua một chai nước, đã uống hơn phân nửa. Tôi chắc chắn cậu ta đang đợi mình, dù sao cửa hàng tiện lợi cũng chỉ có một cái cửa ra vào. Hai chúng tôi lại vai kề vai bước ra cửa. “Anh Hoắc ơi, xin lỗi anh về hôm qua,” Giọng cậu
Tính tiền xong, tôi nhét hộp bao cao su vào túi quần, sau đó ánh mắt âm trầm dừng lại trên người Uyển Kiêu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-sinh-trung-hoc-tuyet-voi-nhat/2976904/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.