Edit: Upehehe — 84. “Uyển Kiêu em…có phải thuộc họ chó không thế…” Hoắc Dật vừa th* d*c vừa hỏi, nhưng câu hỏi này không có ai trả lời. Uyển Kiêu cảm thấy Hoắc Dật lúc l*n đ*nh thật quyến rũ. Dù cho đôi mắt lạnh nhạt kia có bị băng vải che mất, sống mũi cao thẳng hình như có một nốt ruồi nhỏ xíu, rất nhỏ, Uyển Kiêu đã từng l**m qua. Môi Hoắc Dật luôn hơi hé ra trong vô thức, lộ ra đ** l*** **t *t mềm mại, tiếng th* d*c cứ từng nhịp lại từng nhịp, bộ dạng dâm loạn đang chìm đắm trong biển d*c v*ng. “Anh chịu không nổi…” Hoắc Dật trên giường quả nhiên là hiện thân của d*m đ*ng, cả người anh nhạy cảm, làn da trắng buốt lạnh lẽo, ngực ướt đẫm mồ hôi, cái miệng dâm nhỏ phía dưới không tự chủ ch** n**c. Mặt trong đùi bị cắn đến trầy da, dáng vẻ run rẩy mong manh vô cùng, khiến người ta nảy sinh h*m m**n được chà đạp. Lúc này Hoắc Dật lại bị mấy ngón tay ch*ch đến l*n đ*nh. Khi b*n t*nh, anh lại gồng người bấu víu vào ga giường trắng tinh một lát, những dải băng vải quấn quanh người anh cũng rất trắng, bị cơ thể ửng đỏ nhuốm màu, tạo nên một sự mê hoặc mới mẻ. Mũi Hoắc Dật cũng đẹp, đôi môi đã ngọt ngào còn mềm mại, những mạch máu màu xanh nhạt lan rộng trên cổ, nhìn mà muốn cắn một cái, xương quai xanh tinh xảo thẳng tắp, n*m v* rất dễ bú, cái rốn dưới eo đáng yêu vô cùng, cặp đùi thon dài mà rất dẻo dai, có thể làm rất nhiều tư thế.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-sinh-trung-hoc-tuyet-voi-nhat/2976918/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.