"Tiện nhân! Tiện nhân!"
Ôn Ngọc suy sụp ngồi dưới đất khóc lớn, xung quanh toàn là đống hỗn độn, đồ vật trong phòng khách bị cô ta đập, tất cả đều vỡ nát.
Lúc này Triệu Chân không ra mặt.
Chỉ có cha mẹ ở bên cạnh cô ta.
"Đừng sợ, ba vẫn ở trong giới này, vẫn còn có chút quan hệ, con cứ bình tĩnh trước đã, chưa chắc không có cơ hội xoay người lại."
Ba Ôn vỗ vai Ôn Ngọc, an ủi nói.
"Không thể nào! Bây giờ trên mạng tất cả đều chĩa mũi về con, còn Tạ Phỉ che chở cho con tiện nhân kia! Cô ta biết những việc này là chúng ta làm, cô ta trở về trả thù! Tạ Phỉ còn nói muốn kiện con, con phải làm sao bây giờ? Huhuhu......"
Ôn Ngọc che mặt, bả vai run rẩy.
Ba Ôn hít sâu một hơi, bỗng nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng nói: "Cô ta có thể kiện con, vậy sao con không kiện lại cô ta? Nói suông không có bằng chứng, cô ta nói là con làm, vậy chứng cứ đâu? Không có chứng cứ, không ai làm gì được con!"
Ôn Ngọc ngẩn ra, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bắt lấy ba của mình, nín khóc mỉm cười: "Đúng... không có chứng cứ, cô ta không có chứng cứ!"
Những lời này, giống như là Định Hải Thần Châm (*),khiến trái tim hoảng loạn bất an của Ôn Ngọc, theo đó mà bình tĩnh lại.
(*) Định Hải Thần Châm: Gậy của Tôn Ngộ Không
Bên phía Triệu Chân, mở một cuộc họp khẩn cấp cùng người trong công ty.
Cuối cùng quyết định, bảo vệ Ôn Ngọc!
Lúc trước tiêu tốn chi phí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-benh-kieu-thinh-tiet-che/1638458/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.