🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Do thể chất đặc biệt của An Hứa Mạc, trước khi quyết định quay cảnh hôn, Chu Cẩn Trầm cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Thật ra, tình huống hiện tại là kết quả của một chuỗi trùng hợp và tất yếu. Sáng hôm sau buổi luyện tập, vì cả đoàn phim phải đi kiểm tra sức khỏe, nên ai cũng thấy được đôi môi có dấu hiệu bất thường của An Hứa Mạc. Khi đó, đã có người bắt đầu nghi ngờ, vì vậy mới có chuyện Lư Bình Huy dùng tài khoản để đăng tin nóng trên Weibo. Tuy nhiên, nhờ vào lý do "dị ứng" mà An Hứa Mạc đưa ra, mọi người vẫn chấp nhận lời giải thích đó.

Nhưng lần này sau khi quay cảnh hôn xong, mọi người đều tận mắt chứng kiến sự chân thật trong cảnh quay. Và chỉ một lúc sau, An Hứa Mạc – người vừa mới bình thường – lại xuất hiện với đôi môi sưng đỏ như trước. Những người từng nghi ngờ mà không nói ra, cũng như những người trước đó không nghĩ sâu, đều đã hiểu rõ chân tướng.

Dù An Hứa Mạc đang trên đà trở thành một thần tượng nổi tiếng, nhưng trong giới điện ảnh, cậu vẫn là một người mới toanh. Nếu người hợp tác không phải là Chu Cẩn Trầm, chắc chắn cậu sẽ phải đối mặt với một tình huống khó khăn hơn rất nhiều.

Chu Cẩn Trầm dĩ nhiên cũng hiểu điều này. Mặc dù An Hứa Mạc có quan hệ tốt với các thành viên trong đoàn, nhưng trong giới giải trí, tin đồn và những câu chuyện ngoài lề đâu dễ mà dập tắt chỉ bằng một chút nhân duyên. Nếu không phải vì vị trí của Chu Cẩn Trầm quá vững chắc, thì thái độ của mọi người đối với An Hứa Mạc chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng như vậy.

Chu Cẩn Trầm biết rõ những ánh nhìn đang đổ về phía mình. Họ không chỉ tò mò, mà còn đang dò xét xem thái độ của hắn ra sao.

Và hắn cũng không định giấu giếm điều đó.

Hắn nhìn sang Lâm Thụy, giọng nói vẫn điềm nhiên như thường lệ: "Ừ."

Câu trả lời của Chu Cẩn Trầm quá thẳng thắn khiến Lâm Thụy trong một thoáng không kịp phản ứng – không biết là Chu Cẩn Trầm đồng tình với câu hỏi của y, hay là xác nhận điều đó là sự thật.

Dù Lâm Thụy có hơi chậm chạp, thì những người khác cũng đã bắt đầu phản ứng. Trong ánh mắt kinh ngạc xung quanh, Chu Cẩn Trầm lại tiếp tục nhìn về phía Ma Tắc Trì ở không xa và hỏi: "Chuyện này có được tính là tai nạn lao động không?"

Mọi người: "..."

Ma Tắc Trì: "..."

Cái gì cơ? Một ảnh đế nổi tiếng mà dám công khai nói đùa kiểu "lợi dụng" để đòi bồi thường tai nạn lao động từ đoàn phim sao?

Không đợi ai lấy lại tinh thần sau cú sốc đó, Chu Cẩn Trầm đã bước về phía bối cảnh được dựng sẵn. Khi đi ngang qua Ma Tắc Trì, hắn còn thuận tiện nói một câu: "Nãy tôi thấy Ma lão, ông ấy chuẩn bị quay lại rồi."

Do có hai cảnh quay sát nhau, Ma lão tranh thủ đi uống thuốc nên còn quay lại muộn hơn cả hai diễn viên chính vừa thay đồ xong. Trong lúc đó, Ma Tắc Trì tạm thời nhận trách nhiệm chỉ đạo hiện trường. Nhưng nếu chờ đến lúc Ma lão trở về mà thấy quay phim chưa bắt đầu, thì chắc chắn sẽ không vui vẻ gì.

Bị nhắc nhở như vậy, Ma Tắc Trì lập tức phản ứng, vội kéo Lâm Thụy – người vẫn đang đứng ngẩn ra giữa đường – vào vị trí. Đồng thời anh ta cũng nhanh chóng điều động nhân viên chuẩn bị bắt đầu quay.

Thế nhưng trước khi mọi người chuẩn bị xong xuôi, Chu Cẩn Trầm – người đã đến sẵn hiện trường – lại không đứng tại vị trí trước ống kính. Hắn băng qua hơn nửa bối cảnh, tiến thẳng tới chỗ An Hứa Mạc đang đứng một mình trong góc.

An Hứa Mạc đang dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau môi, không ngờ anh trai lại bước đến. Cậu hơi sững người.

Chu Cẩn Trầm dừng lại trước mặt cậu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi đang sưng nhẹ ấy.

Thật ra, mọi người trong đoàn phim tin lý do "dị ứng" chỉ vì nể mặt mà thôi, chứ không tin mới là điều bình thường. Bởi môi của An Hứa Mạc không hề giống như bị bệnh hay kích ứng, mà ngược lại, trông bóng mượt, ửng đỏ, căng mọng đến mức thu hút ánh nhìn một cách kỳ lạ.

An Hứa Mạc có chút ngượng ngùng, đưa tay định che lại cũng không xong, mà bỏ xuống cũng không được, cứ đứng lúng túng tại chỗ.

Cậu có thể không quan tâm đến ánh mắt của người khác, nhưng lại không thể chịu nổi ánh nhìn của anh trai.

May mắn là Chu Cẩn Trầm cũng không nhìn lâu, rất nhanh hắn đã mở miệng: "Hôm nay em không có cảnh quay. Về khách sạn trước đi."

An Hứa Mạc vốn ở lại chỉ để xem quá trình quay, nhưng trong tình huống hiện tại, cậu cũng chẳng còn lý do gì để ở lại nữa. Dĩ nhiên không thể từ chối lời dặn của hắn.

Cậu lập tức gật đầu: "Được."

Nhưng ngay lúc chuẩn bị rời đi thì lại nghe thấy Chu Cẩn Trầm nói: "Về phòng tôi."

"...Hả?" An Hứa Mạc tưởng mình nghe nhầm.

"Đến chỗ trợ lý tôi,  cậu ta giữ chìa khóa phòng."

Chu Cẩn Trầm nhanh chóng ra hiệu: "Đi đi."

An Hứa Mạc hơi sững người. Cậu nhìn Chu Cẩn Trầm, thấy sắc mặt hắn hoàn toàn nghiêm túc, không giống đang đùa, mới gật đầu đồng ý rồi rời khỏi phim trường.

Chu Cẩn Trầm xoay người, chạm phải ánh mắt đầy sững sờ của cả một đám người đang đứng đó.

Tất cả mọi người đang hóng chuyện: "..."

Lưu Long Phi – người theo dõi toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối không bỏ sót một chi tiết nào – cũng: "..."

Tình cảm nảy sinh từ cảnh hôn, rồi bây giờ lại cùng nhau về phòng, bất kể nhìn thế nào, đây rõ ràng là đang xác nhận mối quan hệ yêu đương, đúng không?

Hơn nữa, tất cả những điều này lại xảy ra giữa một thần tượng đang nổi và một ảnh đế đình đám, nếu như họ không nhìn nhầm, thì đây chính là tin tức có thể làm sập cả server mạng xã hội chứ còn gì nữa.

Nhưng tại sao hai nhân vật chính lại tỏ ra bình tĩnh đến vậy? Như thể chẳng có gì to tát. Điều đó khiến cho mọi người cảm thấy mất hết cả hứng hóng hớt, như thể không còn chút cảm giác "bắt quả tang scandal" nào nữa.

Nhìn Chu Cẩn Trầm bình tĩnh trở lại chỗ quay phim, tất cả mọi người đều lặng lẽ nhìn nhau, thậm chí bắt đầu nghi ngờ khả năng hóng chuyện hay cả thị lực của chính mình.

Chẳng lẽ... chuyện này là thật sao?

Giữa bầu không khí kỳ lạ bao trùm phim trường, Ma Tắc Trì – người đứng cạnh máy quay – chỉ biết bất lực thở dài. Anh ta không còn cách nào khác ngoài việc dùng chiếc loa to quen thuộc của Ma lão, chỉnh âm lượng lên tối đa rồi hô lớn: "Tất cả vào vị trí! Chuẩn bị quay!"

Dù phim trường đang rối ren vì chuyện này, An Hứa Mạc vẫn không vì thế mà cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu đi tìm trợ lý của Chu Cẩn Trầm, nhưng người này lại không đưa cậu đến căn phòng mà cậu quen, mà lại chỉ sang một phòng khác.

Phòng này vẫn nằm trong khu nhà mà đoàn phim thuê, nhưng không ở cùng khu vực.

An Hứa Mạc có phần nghi hoặc, nhưng do phim trường đã bắt đầu quay, cậu không tiện gọi điện cho Chu Cẩn Trầm để hỏi rõ. Sau một lúc chần chừ, cậu vẫn quyết định ấn chuông cửa phòng đó.

Chờ chưa đầy bao lâu, "cạch" – một tiếng khóa mở vang lên. Cánh cửa được kéo ra từ bên trong, hiện ra trước mắt cậu là một người đàn ông mặc đồ đen, cao lớn, sắc mặt lạnh lùng. Hắn ta không quá nổi bật, khuôn mặt bình thường, ngũ quan cũng không có điểm gì đặc biệt – kiểu người mà chỉ cần nhìn một lần là có thể quên ngay.

Chỉ có đôi mắt là đặc biệt lạnh lùng, sắc bén đến mức khiến người ta rùng mình. Khi bị ánh mắt ấy lướt qua, An Hứa Mạc lập tức có cảm giác lạnh sống lưng.

Cậu hơi ngạc nhiên, định nhìn kỹ lại thì người kia đã thu ánh mắt, lui qua một bên để nhường đường, giọng trầm thấp nói: "Mời An thiếu gia."

Đã lâu lắm rồi An Hứa Mạc mới nghe người khác gọi mình bằng kiểu xưng hô như vậy.

Cậu theo phản xạ lùi một bước, thì người đàn ông kia lại nói tiếp: "Hành lang có camera giám sát, mời cậu vào trong."

Hắn ta nói là "mời vào", nhưng thực chất lại chỉ để An Hứa Mạc đứng trong khoảng trống sau cánh cửa, không cho cậu nhìn vào trong phòng. Thân hình cao lớn của hắn ta gần như chắn hết tầm nhìn của cậu.

Người đàn ông mặc đồ đen rút từ túi áo trong ra một chiếc thẻ phòng, đưa cho An Hứa Mạc. Trên mặt giấy gắn bên ngoài thẻ có ghi số phòng của Chu Cẩn Trầm. Cậu nhận lấy, rồi nghe người kia nói tiếp: "Ngăn kéo thứ năm từ trên xuống ở đầu giường, bên trong có một chiếc điện thoại có thể dùng để nghe máy."

An Hứa Mạc hơi bối rối: "Tôi có điện thoại rồi mà..."

Người kia nhìn cậu một cái rồi nói: "Cái kia là máy được bảo vệ khỏi nghe lén."

An Hứa Mạc thật sự không hiểu nổi thứ gì mà quan trọng đến mức phải chống nghe lén. Dù cậu lớn lên trong Chu gia, nhưng chưa từng được phép tiếp cận những chuyện như vậy. Chu gia thà nuôi một mọt sách còn hơn là đào tạo ra một đối thủ tiềm năng.

Khi về đến phòng của Chu Cẩn Trầm, An Hứa Mạc nhanh chóng tìm thấy chiếc điện thoại trong ngăn kéo. Đó là một chiếc iPhone rất bình thường, thậm chí hệ điều hành cũng chưa được cài gì ngoài phần mềm mặc định.

Bên trong máy không có cuộc gọi nào, khiến An Hứa Mạc càng thêm khó hiểu. Phim trường sắp bắt đầu quay, cậu chưa kịp hỏi tại sao anh trai lại bảo mình đến đây, còn nói trợ lý đưa thẻ phòng rồi lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ mặc đồ đen.

Cuối cùng còn thêm cả một chiếc điện thoại chống nghe lén nữa.

An Hứa Mạc ngồi phịch xuống ghế sofa, lúc này mới cảm nhận được sự mệt mỏi toàn thân. Mới nửa ngày trôi qua mà đã có quá nhiều chuyện xảy ra.

Từ việc NG cảnh quay, được anh trai an ủi, quay xong cảnh hôn một cách suôn sẻ, đến chuyện bị đoàn phim phát hiện ra lý do "dị ứng" thật sự...

Từ từ...

An Hứa Mạc đột nhiên ngồi thẳng người.

Cậu chợt nhớ ra mình đã quên mất một chuyện rất quan trọng.

Lần trước khi bị đoàn phim vây quanh nhìn ngó, ngay trong đêm hôm đó, trên Weibo đã bắt đầu xuất hiện những lời đồn nhắm thẳng vào cậu. Lúc ấy, có anh trai và Tân Tử Mạch lo liệu, còn bản thân An Hứa Mạc thì toàn tâm tập trung vào việc quay phim nên đành tạm gác chuyện đó lại. Nhưng nhớ lại lời hai người đã nói với nhau, thì có thể thấy người đứng sau vụ tung tin kia rõ ràng không đơn giản, và chuyện này cũng khá khó xử lý. Cũng vì vậy mà Đường Đường đã phải rời đoàn để quay về công ty, đến giờ vẫn chưa trở lại.

Chuyện cũ còn chưa được giải quyết xong, mà mới nãy An Hứa Mạc lại một lần nữa bị đoàn phim vây xem chỉ vì môi bị sưng.

...Lần này liệu có xảy ra chuyện gì nữa không?

Càng nghĩ An Hứa Mạc càng thấy bất an, không chỉ lo cho bản thân, mà còn lo sẽ liên lụy đến anh trai. Trước đó Lư Bình Huy chẳng rõ vì sao lại chỉnh sửa kịch bản, làm dư luận đổ dồn về phía cậu và Lâm Thụy. Mà hiện tại thì rất nhiều người đều tận mắt chứng kiến cảnh quay mới, nếu lần này tin lại bị phát tán...

Cậu còn chưa nghĩ xong thì chiếc điện thoại đặt trên bàn đột nhiên vang lên.

Vẫn là tiếng chuông mặc định của hệ thống.

An Hứa Mạc sững lại, vội vàng đưa tay nhấc máy.

"Alo?"

"Cẩn Trầm, bên kia đã —..."

An Hứa Mạc và đầu dây bên kia cùng sững người.

Người bên kia lập tức cảnh giác: "Ai vậy?"

Nghe được giọng nói quen thuộc, An Hứa Mạc đáp: "Anh Tử Mạch, là em, An Hứa Mạc đây."

Tân Tử Mạch thở phào nhẹ nhõm: "Tôi nói sao nghe có gì lạ... Thế cậu đang cầm điện thoại của anh cậu à?"

"Không ạ." An Hứa Mạc nói: "Em đang ở trong phòng anh ấy."

Tân Tử Mạch hỏi: "Cậu lấy điện thoại trong ngăn kéo phòng cậu ấy à?"

An Hứa Mạc gật đầu: "Dạ vâng."

"Cái đó là máy nội bộ, có thể đồng bộ điện thoại chính." Tân Tử Mạch giải thích: "Tôi còn đang thắc mắc sao cậu ấy lại rảnh bắt máy."

An Hứa Mạc hơi khó hiểu: "Xảy ra chuyện gì sao?"

Tân Tử Mạch hỏi ngược lại: "Là anh cậu bảo cậu tới phòng à?"

"Vâng, đúng rồi."

"Vậy chắc là cậu ấy cũng muốn cậu biết chuyện này." Tân Tử Mạch nói tiếp: "Cậu còn nhớ cái tài khoản lớn tung tin về đoàn phim《 Thù Đồ 》 lần trước không?"

An Hứa Mạc vừa nãy còn đang nghĩ đến chuyện đó, nên lập tức phản ứng lại: "Em nhớ."

Tân Tử Mạch nói: "Người đứng sau tài khoản đó tên là Lư Bình Huy, là diễn viên phụ trong đoàn. Động cơ thật sự của hắn ta vẫn chưa điều tra được rõ ràng, nhưng có liên quan đến một vài tổ chức, rất khó xử lý. Cẩn Trầm vừa gọi điện cho tôi, nói đã xác nhận được thái độ của Ma lão nên bảo tôi xử lý xong là báo lại ngay cho cậu ấy."

Gọi điện thoại xác nhận thái độ của Ma lão... có lẽ là xảy ra trong lúc thay trang phục. An Hứa Mạc vừa suy nghĩ vừa hỏi: "Kết quả sao rồi ạ?"

Nếu là chuyện khác, có thể cậu đã không để tâm đến vậy. Nhưng vừa mới bị mọi người vây xem ở phim trường, lại có tiền lệ Lư Bình Huy tung tin nóng lần trước, cậu thật sự không muốn đi vào vết xe đổ.

Điều quan trọng hơn nữa là: Cậu không muốn anh trai bị kéo vào.

Cậu không muốn trở thành gánh nặng cho Chu Cẩn Trầm, không muốn giống như Hàn Minh và Lâm Thụy trước kia – từng khiến hắn cảm thấy phiền phức, rồi bị hắn xa cách.

 

*Tác giả có lời muốn nói:

Anh trai: Nhìn cái gì? Em là người thân của anh, về phòng anh thì đã sao.

Tiểu Mạc: Em không phải, em không có đâu, đừng nói bậy... Em và Chu tiền bối chỉ là quan hệ hợp tác thôi, mấy lời đồn đều là giả, mọi người ngàn lần đừng truyền lung tung QAQ

Anh trai: ...

↑ Từ mẩu kịch nhỏ này, mọi người có thấy tình cảm sắp sửa bùng nổ chưa đó XD

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.