Lý do thứ hai để yêu mùa hè: Mọi người đều nói anh ấy lạnh lùng vô cảm “Làm sao có thể chứ, sao lại là tai nạn máy bay …” Từ Quỳnh Á vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào, “Mà còn là cả hai người… Hoài Chi… thằng bé biết sống thế nào bây giờ?” Mùa hè năm Thẩm Vụ mười hai tuổi, cậu đã cao lớn hơn nhiều, bắt đầu mang dáng dấp của một cậu thiếu niên. Sau trận bóng buổi chiều, người đẫm mồ hôi, cậu hào hứng đẩy cửa bước vào nhà như mọi ngày, nhưng hôm nay bầu không khí lại nặng nề, u ám đến lạ. Thấy con trai út đã về, Từ Quỳnh Á vội đưa tay quệt nước mắt, nở một nụ cười gượng gạo còn khó coi hơn cả khóc. Tim Thẩm Vụ như hẫng một nhịp, thấy vẻ mặt ba mẹ và anh trai đều cực kỳ nghiêm trọng, cậu chậm rãi bước đến, dè dặt hỏi, “Mẹ à… có chuyện gì vậy?” Câu hỏi vô tư non nớt ấy khiến Từ Quỳnh Á không kìm được mà nấc nghẹn. Thẩm Thiên Hành thở dài, trả lời thay vợ, “Chúng ta vừa nhận được tin… cha mẹ Hoài Chi… gặp tai nạn rồi.” Quả bóng trên tay Thẩm Vụ rơi bịch xuống sàn gỗ, âm thanh vang lên từng nhịp nặng nề như đè nặng lồng ngực. “Gì cơ ạ?” Cậu chớp mắt không tin vào tai mình, “Chú Mạnh và cô Thường…” Thẩm Bình trầm giọng tiếp lời, “Mới sáng nay… họ gặp tai nạn máy bay.” Thường Như Ca là một ca sĩ, cách đây không lâu bà vừa nhận được lời mời biểu diễn tại một nhà hát giao hưởng hàng đầu ở nước ngoài.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-dinh-dam-yeu-toi/2879121/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.