Giọng nói vang lên, Diệp Sơ Dương còn chưa kịp nói cái gì, kết quả ngay sau đó liền bị Tô Dã xem thường nhìn qua.
Còn anh Thiết cơ.
Nhập diễn sâu quá đi?
Tô Dã cùng Mạc Đình Xuyên liếc mắt nhìn nhau, trong mắt nhiễm vài phần bất đắc dĩ.
Thế nhưng Diệp Sơ Dương thật ra không cảm thấy có vấn đề gì.
Cô nở một nụ cười với Lưu Thiết, sau đó đặt tay mình vào lòng bàn tay đối phương, kêu lên một tiếng ‘ anh Thiết ’.
Nhìn thấy bộ dáng thức thời như thế của Diệp Sơ Dương, Lưu Thiết tươi cười càng thêm sáng lạn. Chẳng qua, lúc nhìn đến bàn tay kích cỡ quá nhỏ lại quá mức trắng đối lập hoàn toàn so với tay mình, Lưu Thiết không khỏi nhíu mày.
Cái đó.
Cậu nhóc này ở đây thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì sao?
Càng thấy giống một cô gái nhỏ hơn, dùng từ nào để diễn tả nhỉ?
À. Thân thể mềm mại dễ đẩy ngã.
Nghĩ như thế, thừa dịp Diệp Sơ Dương đang cùng Mạc Đình Xuyên nói chuyện, Lưu Thiết không chút do dự duỗi tay kéo kéo Tô Dã góc áo, nhỏ giọng hỏi một câu, “Anh Dã, cậu nhóc Diệp Sơ Dương này rốt cuộc có đáng tin cậy không? Tôi cảm thấy cậu ta thật giống một cô gái, thực dễ dàng bị nghiền chết?”
Tô Dã: “……” Thật giống một cô gái.
Cũng may lời này không để Diệp Sơ Dương nghe được, bằng không phỏng chừng Diệp Sơ Dương có thể khiến Lưu Thiết giống như một cô gái mà bị nghiền chết.
Tuy rằng là sau lần đầu tiên gặp mặt Diệp Sơ Dương, Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1513909/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.