Bên trong vô cùng náo nhiệt, còn có không ít nhân viên công tác đang nói chuyện trêи trời dưới đất.
Tiếng ồn truyền đến tai hai người, nhưng Nguyễn Nhuyễn yên lặng đối mắt với Lục Ly, cô chớp chớp mắt, nhìn về phía cái người vốn không nên xuất hiện ở đây, muốn hỏi anh vì sao lại ở đây, nhưng nghĩ lại… Không cần hỏi cũng biết.
Lục Ly vì sao xuất hiện ở đây, nam chính là ai, gần như liếc mắt một cái cũng nhìn ra.
Nguyễn Nhuyễn cúi đầu, thu hồi tầm mắt của mình, đi theo mọi người cùng nhau vào.
Phỏng vấn còn nhanh hơn trong tưởng tượng, đạo diễn trêи cơ bản chỉ hỏi trước kia quay phim điện ảnh hay phim truyền hình gì đó, trêи cơ bản mỗi người chỉ cần mười phút, người tới cũng không nhiều, chỉ có sáu người, cho nên không tốn bao nhiêu thời gian, mấy người Nguyễn Nhuyễn liền hoàn thành phỏng vấn.
Đạo diễn nhìn mọi người biểu diễn một vòng, hôm nay thử kính tất cả đều thuận lợi, không xảy ra chuyện không tốt gì.
Hắn trầm ngâm một lát nói: “Trở về chờ tin tức, muộn nhất là ngày mai sẽ thông báo tới, hôm nay đã làm phiền mọi người rồi.”
Mọi người gật đầu, lại lục tục đi ra ngoài.
Vừa ra, Thẩm Tích liền đứng dậy nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn hỏi: “Thế nào?”
Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu, cho một đáp án bảo thủ: “Cũng tốt ạ.”
Thẩm Tích nhướng mày, chắc cảm giác cũng không tệ lắm, cô hỏi: “Thấy nam chính chưa?”
“Thấy rồi.”
“Ai vậy?” Thẩm Tích nhìn Nguyễn Nhuyễn không quá vui sướиɠ, có chút kinh ngạc.
Nguyễn Nhuyễn đưa tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/257598/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.