Đời này của Thư Ngọc đây là lần thứ hai trèo tường. Lần đầu tiên là vì trẻ tuổi si tình, thế thì thôi vậy; lần thứ hai lại bị Hạ Tử Trì xúi giục, cái này có chút mất mặt.
“Không được nói ra ngoài.” Thư Ngọc nghiêm túc nhìn Hạ Tử Trì, “Tôi chỉ lên xem một chút.” Cuối cùng cô bổ sung một câu, “Là bị anh ép.”
Hạ Tử Trì gật đầu như gà mổ thóc: “Được được được, tôi cam đoan không nói ra ngoài.” Sau đó anh ta ngẫm lại thấy không đúng, vì thế dè dặt thêm một câu, “Cô cũng không được phép nói với Cô Mang.”
Thư Ngọc sốt ruột khoát tay: “Thành giao.” Cô ngốc mới đem chuyện mất mặt này kể cho Cô Mang nghe.
Hai người thừa dịp bóng đêm tối dần, mau lẹ trèo lên nóc nhà. Hạ Tử Trì cẩn thận trèo từng bước, Thư Ngọc lại giành leo lên trước.
May mà nóc nhà không cao, hiệu quả cách âm không tốt, hai người ở trên nóc nhà có thể nghe rõ ràng tiếng động bên trong Nhã Các. Có lẽ người xây dựng Nhã Các này hoàn toàn không nghĩ đến, tại nơi tao nhã như vầy cũng có đầu trộm đuôi cướp.
Bên trong Nhã Các, Dạ Miêu xinh đẹp đứng trước bàn, đứng trước mặt cô ta là một người đàn ông, chính là Trương cảnh ti.
Hai người mặt đối mặt, nhưng chẳng nói câu nào.
Làm cái gì vậy? Có gì bí ẩn sao? Hạ Tử Trì cau mày.
Thư Ngọc lại ngẩn ngơ, ánh mắt cô bị Trương cảnh ti thu hút. Trương cảnh ti hôm nay cùng với Trương cảnh ti hôm ấy tình cờ gặp tại Trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175728/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.