Thư Ngọc ngơ ngác tại lối ra, đằng sau đã truyền đến tiếng thúc giục không kiên nhẫn.
Lúc này quay trở lại thì càng có vẻ khả nghi hơn.
Thư Ngọc khẽ cắn môi, bưng bầu rượu từ cạnh bình phong đi ra.
Khách của buổi tiệc ít nhiều đã có mỹ nhân hầu hạ, chỉ còn một ít vị khách thượng cấp bên cạnh vẫn trống không.
Thư Ngọc vừa chậm rãi đi về phía trước, vừa âm thầm tìm tòi trong hàng ghế thượng cấp, quả nhiên tìm được bóng dáng của Cô Mang ngồi ở vị trí bên tay trái.
Cô Mang đang cầm chén rượu nhấp ngụm nhỏ, không thèm để ý mỹ nhân tại buổi tiệc. Từ xa nhìn qua, con mắt anh lạnh lùng, quanh thân phát ra vẻ hờ hững, nhưng bởi vì bề ngoài hấp dẫn nên vẫn thu hút hết mỹ nhân này đến mỹ nhân khác.
Tuy nhiên, chẳng có một ai có thể toại nguyện được ngồi vị trí bên cạnh anh.
Đầu óc Thư Ngọc xoay nhanh, ngay sau đó trong đầu cô hình thành phương án chạy trốn.
Không phải tất cả mỹ nhân đều được khách giữ lại hầu rượu, những người không được ở lại thì đi qua một vòng rồi về đến bình phong, tới nơi rồi thì lui ra ngoài.
Chỉ cần cô đi ngang qua, không khiến bất cứ ai có hứng thú thì sẽ thoát khỏi lần rót rượu này.
Hạ quyết tâm, Thư Ngọc hơi lảo đảo, dường như đứng không vững sắp té ngã. Mỹ nhân ở đằng sau có lòng tốt đỡ cô, ngay lúc được giúp, đầu ngón tay của Thư Ngọc lướt qua cái khay của mỹ nhân, khi đứng vững lại thì đầu ngón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175729/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.