Cô Mang mang theo bản vẽ gấp hoa mai thái cực đồ thong thả đi về sương phòng, trông thấy vợ yêu ngồi ngay ngắn trên ghế dài, hiển nhiên đã ngóng chờ anh rất lâu.
Được ánh mắt óng ánh tha thiết ngắm nhìn, anh lập tức bỏ đi khí thế lạnh lùng đối với bên ngoài. Anh tùy tiện cởi ra áo khoác ngoài, người dựa lên ghế, duỗi cánh tay dài ôm cô vào lòng.
Cơ thể mềm mại trong lòng, anh không khỏi thở ra một tiếng thoải mái dưới đáy lòng, chờ đợi vợ yêu gợi lên lòng hiếu kỳ hỏi anh ở đáy hồ Điểm mai tiểu trúc rốt cuộc có gì kỳ quái.
Quả nhiên vợ anh mở miệng liền đặt câu hỏi. Nhưng mà, vấn đề hỏi tới không nằm trong dự tính của anh.
“Anh có anh em nào có tướng mạo giống anh không?” Thư Ngọc gấp gáp hỏi, “Hoặc là, trong gia phả nhà anh có tổ tiên nào trông giống anh không?”
Cô Mang rất hoang mang, không hiểu rõ phương hướng đề tài lúc này là sao.
“Tổ tiên anh có từng làm vương gia không? Hoặc là phụ tá của vương gia, cái loại có thể cầm đao xuất trận giết địch ấy?” Thư Ngọc lại hỏi.
Cô Mang nghĩ ngợi, nghiêm túc đáp: “Trong thành viên Cô gia quả thật có con trai cùng lứa với anh, nhưng chưa từng thấy ai có bộ dáng tương tự với anh. Mẹ anh cũng chỉ sinh một mình anh, đương nhiên không tồn tại anh em sinh đôi. Về phần tổ tiên nào có tướng mạo như anh không, anh tách khỏi Cô gia nhiều năm, chỉ đại khái còn nhớ bức họa của tổ tông tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175989/quyen-9-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.