Nửa năm nay, mỗi ngày tại nhà in Hàm Phong đều tràn ngập mùi hoa thơm ngào ngạt. Cũng không biết người theo đuổi ở phương nào, mỗi ngày đều phải đặt một bó hoa trên bàn của tổ viên Thư Ngọc. Những bó hoa đều đủ chủng loại không trùng lặp, có khi là hoa hồng nước Pháp xinh đẹp đắt đỏ, thỉnh thoảng là hoa dại nở giữa núi non mang theo hạt sương. Trong từng bó hoa đều có một chữ ký, trên đó viết Gu, không còn thông tin gì khác.
Kỳ quái là, tổ trưởng nhiều lần cắt đứt vận hoa đào của Thư Ngọc lại lờ đi những bó hoa này.
Những tổ viên khác trong nhà in mặc kệ. Hiếm khi trong nhà in có thành viên nữ, càng hiếm hơn là một cô gái không chỉ xinh đẹp tốt tính, trình độ nghiệp vụ trong ngoài cũng hạng nhất. Một thành viên nữ chỗ nào cũng tốt như vậy, không dùng trong nhà in, sao có thể cho người ngoài được lợi?
Vì thế trong nhà in Hàm Phong nổi dậy một trận chiến ngầm ngăn cản người ngoài ngấp nghé thành viên nữ trong tổ. Cho dù là nhân viên nội bộ hay bên ngoài, từ trong đến ngoài phong tỏa nhà in Hàm Phong kín mít không một khe hở, nỗ lực bắt kẻ theo đuổi không biết tốt xấu kia. Nhưng mà dù là thám tử tài giỏi nhất cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được bóng dáng của người tặng hoa. Mỗi một buổi sáng, luôn luôn có một bó hoa kiên trì xuất hiện bên trong nhà in Hàm Phong, lặng lẽ bày tỏ lòng ngưỡng mộ đối với Thư Ngọc.
Bên ngoài chặn không được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/283517/quyen-10-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.