“Rào”.Trong nhà vệ sinh, Thẩm Vu Quy hất nước lên mặt.Cô ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương.Trên làn da trắng nõn, vết bớt được vẽ bằng thuốc thật bắt mắt.Thẩm Vu Quy thở dài, đến bây giờ, tim cô còn đập loạn.Dáng vẻ vừa rồi của người đàn ông kia thật đáng sợ.Cho dù lá gan của cô luôn rất lớn, nhưng lúc này cô rất muốn bỏ chạy, cô sợ mình ở lại đây sẽ chết lúc nào cũng không biết.Đều nói nữ truy nam cách tầng sa*, vì sao đến lượt cô lại khó như thế.(*) Nữ theo đuổi nam như cách một tầng vải mỏng, ý chỉ rất dễ.Trong đêm yên tĩnh, di động đột nhiên rung lên.Lúc rời nhà đi, chị đã để lại tất cả mọi thứ, giống như muốn phân rõ giới hạn với người nhà, như thế cũng tiện cho cô hơn.Thẩm Vu Quy cầm lấy di động của chị, là Thẩm Thiên Hạo gửi tin nhắn: “Từ Tâm, bố mặc kệ tối nay con dùng cách gì, nhất định phải làm cậu Phí ký tên.”Ánh mắt Thẩm Vu Quy thoáng trở nên sắc bén.Phần hợp đồng này, buổi chiều cô đã xem qua.Hạng mục này rất qua loa, trên đó chỉ có một câu: Con gái tôi bao nhiêu tiền một đêm?Chỉ còn thiếu nước xòe tay đòi tiền Phí Nam Thành.Thẩm Vu Quy quyết định tối nay sẽ không nói.Cô đặt di động xuống bên cạnh, nằm lên giường.Cô vẫn không nên qua phòng làm việc, tránh cho việc đụng vào cấm kỵ.Nhưng nếu như không đi, làm sao để lấy lòng anh đây?…Trong phòng làm việc.Phí Nam Thành ngồi trên sofa, bình tĩnh nhìn bàn trà trước mặt.
Trong lòng lại vô cùng bực bội.Anh rất tức giận, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thanh-cho-trang-ve/119352/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.