Mọi người đều lấy điện thoại ra, tiếng cười và trò chuyện rộn ràng.
Bỗng nhiên, cốc nước bên tay trái tôi bị hất đổ.
Chiếc điện thoại tôi đặt trên bàn bị nước làm ướt sũng.
"Xin lỗi nhé, chắc là lúc cầm điện thoại anh vô tình đụng phải."
Tô Ánh vội vàng rút hai tờ khăn giấy đưa cho tôi, vừa giúp tôi lau nước vừa nói: "Mau tắt nguồn đi, đợi khô hẳn rồi hãy bật lại."
Một lúc sau, Lư Viên Viên bất chợt kêu lên: "A, bên chúng ta có ảnh lọt vào top 3 rồi này!"
"Là bức này sao?" Cô ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn Tô Ánh.
"Là mình đăng lên à? Đúng là tài khoản của mình, nhưng…" Cô ấy gãi đầu.
"Mình đăng bức này sao? Nhưng sắp lên hạng nhất rồi đấy!"
Tôi ghé mắt nhìn, bức ảnh có bốn người, hai bạn bên trái đang trò chuyện, còn bên phải là tôi và Tô Ánh.
Dưới ánh đèn ấm áp, Tô Ánh cầm chiếc điện thoại dính nước của tôi, đang cúi đầu cẩn thận giúp tôi lau nước trên bàn.
Có lẽ do góc chụp, hai người trông như đang dựa rất gần vào nhau.
Mà số phiếu bầu của bức ảnh vẫn không ngừng tăng lên.
35
Tim tôi như chùng xuống một nhịp.
Tôi vội mở điện thoại ra, nhưng không có bất kỳ cuộc gọi hay tin nhắn nào.
Cảm giác bực bội dâng lên trong lòng vì bức ảnh đó. Tôi viện cớ rồi rời khỏi nhà hàng trước.
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, Tô Ánh đã đuổi theo và kéo tôi lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-van-dau-nguyet-vy-tieu-tho/1731299/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.