7
Hai tiếng sau, tôi ngơ ngác nhìn bài thi CET-4 trên tay mình, rồi lại nhìn sang bài thi CET-6 của Lục Huân.
Tôi vậy mà thua rồi.
Thua thảm hại luôn chứ.
Bộ đề mà Lục Huân đưa cho tôi làm hoàn toàn không cùng một cấp độ với những đề tôi từng luyện trước đây.
Bài thi đầy lỗi của tôi và bài thi đạt điểm tuyệt đối của Lục Huân tạo thành một sự đối lập rõ ràng, từng chữ cái trên tờ giấy dường như đang cười nhạo sự tự tin khi nãy của tôi.
"CET-4, CET-6… thật sự khó đến vậy sao?" Tôi không thể tin nổi.
"Có lẽ do người ra đề." Anh ấy lật xem bài thi.
"Anh cũng không ngờ lại khó như vậy. Bộ đề này anh tiện tay lấy khi đi ngang qua hiệu sách lúc mua đồ ở siêu thị."
Tôi rầu rĩ gãi đầu một cái.
"Vậy là… vòng đầu tiên anh thắng rồi…"
"Yêu cầu của anh là gì thế?"
Thật ra tôi cũng rất tò mò.
Không biết trò chơi này sẽ có những yêu cầu thế nào.
Anh đang sắp xếp lại bài thi thì bỗng ngừng tay, quay sang nhìn tôi.
Đôi mắt của anh rất đẹp, luôn ánh lên sự dịu dàng và sáng ngời.
Nhưng ngay khoảnh khắc chúng tôi chạm mắt, không hiểu sao tôi lại bất giác rùng mình.
Tựa như sâu thẳm trong đôi mắt dịu dàng ấy là một xoáy nước vô hình, cuộn trào không ngừng, mà nơi tận cùng của xoáy nước ấy là…
Sói.
Một con sói nguy hiểm, đang rình rập con mồi của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-van-dau-nguyet-vy-tieu-tho/1731315/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.