◎ “Thích Chi Chi.” ◎ Đô Diêu Chi vẫn nhớ rõ khu vườn quỷ dị nhưng mỹ lệ trên ngọn Lam Sơn ấy. Dây leo quấn quanh, những cành hoa rực rỡ khoe sắc. Những cánh hoa mỏng manh, xếp tầng tầng lớp lớp, run rẩy dưới làn sương đêm trong suốt. Loài rắn độc trong vườn đặc biệt yêu thích loài hoa này. Khi hoa nở, hương thơm kỳ lạ tỏa ra, thu hút tất cả rắn trong khu vườn. Chúng quấn lấy thân cây, thè lưỡi, li3m láp và hấp thụ linh khí ẩn sâu trong nhụy h0a. Những con rắn tuyết trắng, từng con một, bò lên dây hoa. Khắp khu vườn, rắn cuộn tròn trên những bông hoa lớn, dù hoa có rực rỡ và to lớn đến đâu, vẫn bị sức nặng đ è xuống, cành hoa cong oằn, phát ra tiếng r3n rỉ như không thể chịu nổi. Ánh trăng bạc chiếu xuống thung lũng, khiến cả khung cảnh như chìm trong một hồ nước ảo mộng. Gió khẽ lướt qua, làm hoa lá lay động, tạo nên những thanh âm rì rào. Đom đóm màu xanh lam lập lòe, phát ra những tiếng ngân vang mơ hồ, như một khúc ca vừa bi thương vừa hân hoan. Những cánh hoa hồng nhạt run lên dưới đầu lưỡi của rắn độc. Bầy rắn tranh giành nhau, quấn lấy nhau, điên cuồng gặm nuốt từng cánh hoa. Răng nanh lướt qua cánh hoa mềm mại, đâm xuyên nó, xé nát nó, rồi nuốt trọn. Dưới cơn mưa như trút nước, những bông hoa không có lấy một cơ hội phản kháng, chỉ có thể run rẩy, mặc cho bầy rắn nuốt chửng. Hoa nở chưa được bao lâu đã bị lũ rắn cắn phá, ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-vung-ma-gioi-300-nam/2723981/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.